Tư Ngang ném trứng cho Tư Ngôn, kéo Trì Am rời đi.
Hai người dẫm trên bờ cát mềm mại, có rất nhiều người giống với bọn họ, nhìn như nhàn nhã, nhưng thật ra là đang tra xét địa hình xung quanh và tìm kiếm nơi có khả năng xuất hiện chìa khóa nhất.
So với bọn họ, Tư Ngang có vẻ không hề nghĩ ngợi gì nhiều, kéo cô đến nơi tương đối hẻo lánh, ngồi trên một tảng đá biển thật lớn nhìn ra biển lam sâu thẳm phía xa.
Hai người ngồi hóng gió biển, im lặng nhìn xa xa, hưởng thụ thời gian an bình bên nhau hiếm hoi.
Sau một lúc lâu, Tư Ngang chợt nói: “Lần này em trở lại thế giới chiều không gian thứ mười lăm, khi nào sẽ trở lại?”
“Chắc phải chờ lần Thế giới vô vực mở cửa lần tới.” Trì Am tận lực giải thích: “Mỗi lần Thế giới vô vực mở cửa, người bên ngoài tiến vào, người bên trong đi ra, là giao thoa xen kẽ. Nếu muốn tiến vào lần nữa thì phải chờ thêm năm năm.”
Tư Ngang quay đầu nhìn cô, dùng ánh mắt vẫn phủ một lớp màu máu nhàn nhạt khóa chặt cô: “Được, anh chờ em năm năm!”
Trì Am ‘vâng’ một tiếng, lại nghĩ tới tình huống thế giới chiều không gian thứ ba. Anh thật sự có thể xử lý hoàn toàn trong vòng năm năm sao? Muốn chấm dứt một cuộc chiến mấy trăm năm không phải việc dễ dàng.
Tư Ngang không hề băn khoăn chuyện này. Anh ôm cô vào lòng, một tay nhẹ nhàng vuốt ve cổ cô, dùng giọng nói dịu dàng khác thường nói: “Nếu năm năm sau em không tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292896/chuong-589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.