Bỏ ra gần hơn một tháng, cuối cùng Trì Am đã chải vuốt xong lực tinh thần cho những lính gác có tinh thần bị ô nhiễm kia, cả người đều mệt đến nỗi suýt chút nữa lả đi.
Hoàng thái tử đón cô về hoàng cung, đồng thời chặn tất cả người và chuyện tìm cô, để cô có thể nghỉ ngơi một khoảng thời gian, mà anh thì lại giống cai ngục, theo dõi sát sao cô nghỉ ngơi, thậm chí chuyển địa điểm làm việc đến nơi cô nghỉ ngơi, ngoại trừ đi họp bên ngoài thì rất ít khi ra ngoài.
Dáng vẻ nhìn chằm chằm này khiến Trì Am có cảm giác mình bị một người đàn ông si tình theo dõi làm cô hơi rùng mình.
Trì Am ngồi trên ghế mây dưới cây hoa tường vi, nằm nhoài ra bàn nhìn Hoàng thái tử phía đối diện đang nhanh chóng xử lý các loại sự vụ, không nhịn được nói: “Anh như thế này thì sao em nghỉ ngơi được?”
Hoàng thái tử không động đậy gì, “Anh không theo dõi thì em lại đi ra ngoài chơi.”
Trì Am: “... Kia không gọi là chơi, mà gọi là giải sầu.”
Hoàng thái tử không để ý tới cô.
Ánh nắng ngày mùa xuân ấm áp từ ngọn cây chiếu xuống, lốm đa lốm đốm nhảy nhót xung quanh, giống như ánh sao rực rỡ, gió từ chỗ mặt hồ cách đó không xa thổi tới, mang đến một cảm giác mát mẻ thoải mái.
Thị nữ dâng trà bánh lên, Trì Am từ từ uống hồng trà hương thơm tinh khiết vào, tiếp tục nhìn chằm chằm người đàn ông đang làm việc phía đối diện.
Cho dù là thế giới nào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292834/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.