Hai tay Trì Am đút vào trong túi quần, bước từng bước đi qua đường phố náo nhiệt, thong dong đi về nhà.
Lúc này trời đã sắp chạng vạng tối, mặt trời chiều ngả về tây, chim mỏi cánh bay về tổ, cư dân trong nhà lầu hai bên đường phố cũng không có bao nhiêu hương vị khói bếp.
Vũ trụ thời đại này con người đã không cần bận rộn vì ba bữa cơm một ngày như thời xa xôi kia nữa, từ sau khi thuốc dinh dưỡng được phát minh, đại đa số con người vào lúc bận rộn đều quen dùng thuốc dinh dưỡng thay ba bữa cơm, chỉ có những người có được thời gian nhàn hạ kia mới thích lấy đồ ăn bình thường là đồ ăn chính, nếu không thời gian khác đều dùng thuốc dinh dưỡng để giải quyết bữa ăn.
Đương nhiên, đại đa số bữa tiệc và yến hội vẫn lấy đồ ăn bình thường làm chủ đạo.
Dọc đường Trì Am luôn nhìn sang, mãi cho đến chỗ cuối phố phát hiện người đàn ông đứng dưới gốc cây ngô đồng, không khỏi có vài phần chột dạ nhưng lập tức tự nhiên trở lại, ba bước biến thành hai bước chạy tới.
Mặc dù đã khiêm tốn mặc thường phục, trên mặt đeo kính râm che mắt, nửa người dưới ẩn trong bóng râm của cây ngô đồng, nhìn không khác gì người đi trên đường, nhưng khí thế của lính gác cấp SSS, khí độ cao quý cuộc đời mấy chục năm của Hoàng thái tử làm nên, vẫn khiến người ta không thể xem nhẹ.
Anh chỉ cần đứng ở chỗ đó là có thể trở thành đích đến của vạn ánh nhìn.
“Anh ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292830/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.