Trời vừa tảng sáng, Trì Am tỉnh dậy thì phát hiện mình nằm trong lòng người đàn ông đi vào giấc ngủ như trước kia.
Động tác cùng hơi thở quen thuộc của người đàn ông khiến cô dụi đầu theo phản xạ, mãi tới khi một bàn tay xoa trên đầu cô, mang theo sự dịu dàng quen thuộc, cô mới mở mắt ra, giọng nói mơ hồ: “Trời sáng rồi, anh không về cũng không sao à?”
“Không sao.” Người đàn ông thờ ơ nói: “Họ đã sớm biết quan hệ giữa anh và em rồi.”
Lời này nghe rất mờ ám, Trì Am tiếp nhận một cách rất tự nhiên, không hề ngại ngùng hay từ chối.
Bao nhiêu thế giới trôi qua, da mặt của cô đã trở nên rất dày, rất nhiều chuyện có thể đón nhận mà không hề có áp lực.
Trì Am vừa ngáp vừa dậy, đang định cầm quần áo vào nhà vệ sinh thay đồ thì đột nhiên bị anh bắt lấy cổ tay, sau đó một nụ hôn chào buổi sáng rơi trên môi cô, nghe thấy anh nói: “Đã có người nghi ngờ thân phận dẫn đường của em rồi. Em cẩn thận một chút.”
Trì Am trợn tròn mắt nhìn anh, thật lâu sau mới hỏi: “Anh để ý hả?”
Người đàn ông híp mắt, rõ ràng cười vô cùng mê người, nhưng ánh mắt lại hằm hằm sát khí: “Dẫn đường của tôi, ai dám vấy bẩn, không sợ chết thì cứ đến.”
Thế là Trì Am yên lòng.
Quả nhiên bất kể người đàn ông này biến thành kiểu gì thì bản tính cũng không thay đổi.
Sau khi tiễn bước người đàn ông nào đó, Trì Am và Samuel lái xe bay ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292812/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.