Trì Am chậm rãi quay đầu lại, vừa định nhìn thấy dáng vẻ của người đang ôm mình thì đột nhiên bên cạnh lại xuất hiện một dám người Vu tộc đang truy đuổi, một viên đá vu lực sắp rớt xuống khỏi không trung, tiếp tục dồn họ sang một góc.
Giữa sự xô đẩy của đám đông, nàng không thể kiểm soát được cơ thể và loạng choạng lùi lại, nếu nam nhân kia không ôm lấy nàng thì nàng đã ngã nhào xuống đất rồi.
Người kia bèn choàng tay qua eo của nàng, ôm nàng vào lòng, bảo vệ nàng rời đi.
Một lúc sau, họ đến một con ngõ yên tĩnh.
Trì Am bị đoàn người chen lấn choáng váng hoa mắt, trong lúc nhất thời cứ như vậy mà nằm trong lòng người đó, cả người mơ mơ màng màng, mồ hôi lạnh túa ra trên trán.
Mặc dù đã dưỡng bệnh một năm, nhưng trong mắt của đám người Vu tộc này, nàng vẫn là một người bệnh tật yếu đuối. Đặc biệt là linh độc trong cơ thể nàng, nếu như không có vu lực cấp bậc Đại Vu áp chế kịp thời thì sẽ phát tác, khiến cho nàng vô cùng đau đớn.
“Không sao chứ?”
Người kia hỏi, một bàn tay mảnh khảnh thô ráp đặt lên trên trán của nàng, không quan tâm đến mồ hôi lạnh trên trán nàng, một tia sáng xanh nhẹ nhàng lóe lên trong lòng bàn tay của hắn, vu lực thuần khiết truyền vào trong thân thể của nàng, giảm bớt sự khó chịu trong cơ thể.
Toàn bộ lỗ chân lông trên người Trì Am đều được giãn nở, cả người thoải mái, suýt chút nữa ngủ thiếp đi tại chỗ.
Đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292752/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.