Nghĩ lại hai tháng qua ở cùng Trì Am, suốt cả chặng đường về phía nam, ngày nào cô ấy cũng phải ăn lương khô. Giờ đây mỗi bữa ăn là một món ăn khác nhau, Irya đột nhiên hiểu tại sao Tư Ngang lại dẫn theo người yếu ớt, không có khả năng chiến đấu này. Ngay cả khi Phương
Lạc Chương có là một người yếu ớt thì dựa vào tài năng nấu nướng này, cũng đủ khiến cho bạn họ sẵn sàng bảo vệ cậu ta!
Trì Am cầm lấy bát cháo cá do Tư Ngang đưa tới, vừa ăn vừa nhìn ra mặt hồ phía xa.
Ánh bình minh rực rỡ, gió nhẹ hiu hiu khiến mặt nước gợn sóng, cây rong đung đưa trong ánh nắng, cả thế giới đẹp đến mức khiến người ta không thể rời mắt.
Mặc dù thế giới này đang bị đám sinh vật dị hình tàn phá, nhưng không có sự chà đạp và cướp đoạt quá mức của con người, trái đất có được khoảng thời gian hồi phục, nó vẫn sẽ duy trì được vẻ đẹp nguyên sơ nhất của mình.
Trì Am không khỏi mỉm cười, thiên nhiên luôn ban tặng cho con người những vẻ đẹp và những món quà nguyên sơ nhất, để con người luôn gắn bó với nó và không thể tách rời.
“Ăn nhiều một chút, tối hôm qua em đã vất vả rồi.” Cậu chủ Tư bưng cho cô một bát cháo đầy, thì thầm vào tai cô bằng một giọng nói ấm áp. Ánh mắt anh lóe lên ý cười khi nhìn thấy vành tại đỏ bừng của cô.
Trì Am bị anh làm cho vừa thẹn vừa giận, đặc biệt nhìn thấy người đàn ông này bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292734/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.