Ánh trăng như dòng nước trút xuống mặt đất, xuyên qua cửa sổ cao lớn xập xệ, tạo thành hình chữ nhật chiếu nghiêng, càng khiến chung quanh trở nên tối tăm cô tịch.
Trong không khí là sự tĩnh lặng dài dằng dặc, chỉ có tiếng hít thở nhẹ nhàng vang lên.
Trì Am ôm Tư Ngang, dễ dàng nhảy lên ban công ngoài cửa sổ, dáng người như một con linh miêu, ngồi ở đó lắng nghe hai người trong phòng trò chuyện.
Họ lần theo dấu vết của máy định vị trên người hai người kia, chạy cả buổi mới phát hiện hai người này đã sớm trốn thoát khỏi tay Đào Vi Lan. Chủ lực chạy trốn đương nhiên là Nghệ Hi, mặc dù bình thường người đẹp bằng giá này rất | ít nói, nhưng lại cực có thủ đoạn, mang theo rất nhiều đồ chơi nhỏ nhắn thú vị trên người, hạ gục mấy tên Chiến sĩ cuồng thì không thành vấn đề.
Lúc đó người mà Đào Vị Lan để lại canh gác không lục soát họ, cho nên mới trúng kể.
Tiếc rằng lúc họ đến đó, Đào Vi Lan đã rời đi, cho nên chỉ có thể tiếp tục bám đuôi hai người đã chạy trốn.
Họ đến không trễ, vừa lúc nghe thấy hai người trong phòng đang trao đổi cái gọi là ám hiệu, hơn nữa là Nghê Hi chủ động tiết lộ.
Nghê Hi là người thông minh. Sự thông minh của cô ấy thể hiện ở chỗ không lộ dấu vết, trong lúc nhất thời Trì Am cũng không rõ có phải cô ấy chuyên môn dụ dỗ Phương Lạc Chương nói cho họ nghe hay không.
Ám hiệu là “Bá Thế Dị Hoàng”.
Trì Am: “...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292695/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.