Sau khi hai người hàn huyên một lát, ông Trần đã trở lại.
Trì Am và Tư Ngang vội đứng dậy.
Ông Trần là một ông lão mặt mày hồng hào. Ông ấy cười kêu hai người trẻ tuổi ngồi xuống, đánh giá Tư Ngang: “Nghe bảo cháu xảy ra sự cố lúc nghiên cứu nên mới biến thành thế này, đúng là càng ngày càng trẻ tuổi.”
Tư Ngang cười nói: “Trông ông Trần cũng đâu có già ạ.”
Ông Trần thở dài: “Không bằng ông nội cháu. Sau khi ông ấy trở thành Chiến sĩ cuồng, nghe bảo đã trẻ lại mấy chục tuổi. Bao nhiêu nhân loại muốn được tiến hóa thành Chiến sĩ cuồng, tiếc rằng đây là số mệnh, chỉ có những người được ông trời lựa chọn thì mới đạt được một lần ưu hóa gen.”
Trì Am ngồi một bên ngoan ngoãn nghe họ trò chuyện, vẫn luôn mỉm cười, không hề có một chút không kiên nhẫn.
Mãi tới khi ôn chuyện đã đủ rồi, ông Trần mới nói với Trì Am: “Cô Trần à, bây giờ cha mẹ cô đang làm việc trong viện nghiên cứu nông nghiệp, hai người muốn đón họ đi không dễ đâu.”
“Có phiền toái gì ạ?” Tư Ngang hỏi.
Ông Trần bưng ly trà uống một ngụm, nói thẳng: “Tiểu Ngang, chắc hẳn cháu đã từ chỗ ông nội cháu biết tình hình hiện tại của căn cứ Đào Nguyên, đúng không?”
Tư Ngang gật đầu. Họ đi một đoạn đường từ lối đi đặc thù tiến vào căn cứ Đào Nguyên đã chứng kiến mấy vụ xung đột nảy sinh giữa người thường và Chiến sĩ cuồng, còn có những người thường khuôn mặt đờ đẫn ngồi trong những túp lều được dựng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292684/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.