Tướng quân Tư trầm ngâm một lát rồi nói: “Được rồi, thế thì cháu đi đi, cẩn thận một chút, đừng bị gài bẫy nữa.” Nhớ tới những kẻ ở căn cứ Tự Do không biết sao cứ hãm hại cháu trai mình, Tướng quân Tư vẫn rất lo lắng.
“Vâng, cháu biết rồi.” Tư Ngang cười lạnh.
Cùng một thủ đoạn mà còn muốn dùng lần thứ hai, khi đó anh sẽ trực tiếp chém đứt móng vuốt mà mấy tên đó thò tới.
Trì Am nghe mà không hiểu gì, không rõ hai ông cháu này đang nói cái gì.
Sau khi rời khỏi tòa nhà hành chính, hai người đi bộ trong căn cứ, Trì Am hỏi: “Tinh thạch mà lúc nãy hai người nói là cái gì?”
“Chắc hẳn là thứ sẽ khiến dị hình sợ hãi.” Tư Ngang đáp.
Trì Am rất kinh ngạc: “Thật à? Dị hình mà cũng có thứ sợ hãi ư?”
“Chẳng phải chúng sợ hãi tôi hay sao?” Tư Ngang lơ đễnh: “Bọn quái vật đó không phải chỉ có bản năng thôn tính, chúng cũng có thứ sợ hãi, chẳng qua nhân loại chúng ta còn chưa tìm được thứ khắc chế chúng thôi.”
Trì Am ừm một tiếng, đi được một lát, cô bỗng hỏi: “Tại sao dị hình lại sợ anh?”
“Chắc là vì tôi từng bất cẩn nuốt một hạt tinh thạch.” Cậu thản nhiên nói: “Khi đó tôi không biết đó là thứ gì, nó vừa bỏ vào nước đã hòa tan, tôi không để ý lắm nên uống hết luôn.”
Chuyện này còn phải kể từ lần khảo sát sa mạc trước tận thế.
Khi đó Tư Ngang dẫn dắt nhân viên trong viện nghiên cứu đến sa mạc khảo sát, thu thập gen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292677/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.