Khi mở mắt ra trước mặt Trì Am là bóng tối.
Trong lúc mơ màng Trì Am vẫn nghĩ rằng do trời còn chưa sáng, nhưng tiếng va chạm và tiếng kêu thảm thiết khiến cô ý thức được có gì đó không ổn nên vội vàng mở mắt nhảy dựng lên.
Cơ thể truyền đến một cảm giác mệt mỏi âm ỉ, Trì Am không kiềm chế được suýt chút nữa thì ngã xuống đất, cô nhanh chóng vươn tay đỡ thành giường để ổn định cơ thể mới không bị ngã.
Cô nằm lì trên giường, cảm thấy toàn thân đều bất thường, cảm giác mệt mỏi giống như hậu quả của một người chưa từng tập thể dục đột nhiên tham gia chạy đường dài một ngàn mét, cả người đều đau nhức khó tả.
Một lúc sau cô mới nhận ra mình đang nằm trên chiếc giường 1m2 qua ánh đèn lờ mờ.
Lúc này cô đã có thể nhìn thấy bên ngoài trời đã sáng, nhưng cửa sổ bị rèm nặng che kín, khiến bên trong tối om, cho nên cô mới lầm tưởng rằng trời vẫn còn tối.
Cô mới đến thế giới này, mặc dù không hiểu tình hình, nhưng theo kinh nghiệm đã trải qua thì kiểu gì cũng có nguy hiểm kéo tới.
Trì Am cẩn thận khống chế cơ thể bước ra khỏi giường, khi bước chân xuống đất chân cô mềm nhũn suýt nữa thì ngã xuống.
Cô cẩn thận dựa vào tường, nhìn xung quanh, phát hiện đây là một căn phòng nhỏ chừng năm mét vuông, đồ đạc trong phòng rất đơn giản, chỉ có một chiếc giường gỗ 1m2 cùng một cái tủ gấp dựa vào tường đặt ở phía cuối giường, không có gì bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292650/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.