Vài ngày sau họ lại chạm trán với một toán cướp biển.
Những tên cướp biển họ gặp lần này không hề có mắt nhìn như băng Góa phụ đen. Nói cách khác là họ quá tự tin vào sức mạnh của chính mình, không coi mấy chục thủy thủ đoàn trên tàu Siren ra gì, thậm chí còn không thèm giao lưu mà đã bắt đầu nã pháo ngay khi vừa xuất hiện.
Trì Am nôn thốc nôn tháo.
Thể chất của cô ở thế giới này rất kỳ lạ, xuống biển trên trời cũng không thành vấn đề gì, nhưng chỉ cần tàu xóc nảy lên là cô có thể nôn mửa sống dở chết dở, cảm nhận rõ rệt cái khổ của việc bị say sóng. Đó là lý do tại sao khi đóng tàu Siren cô không có yêu cầu nào khác ngoài việc phải đóng con tàu sao cho có thể vững vàng tiến về phía trước trong giông bão.
Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là tàu Siren vẫn có thể ổn định nếu bị bắn phá.
“Thuyền trưởng, cô không sao chứ?” Jerry lo lắng nhìn cô. Anh ta không ngờ một người phụ nữ mạnh mẽ trên cạn như vậy mà lại bị say sóng, nghĩ thế bất chợt lại muốn cười một tiếng.
Trì Am nôn ra cả mật vàng, trong lòng tức giận muốn chết, ôm lấy cột trụ tàu gào thét.
Âm thanh kia giống như tiếng đại bàng biển gầm thét, uy nghiêm đánh thẳng lên trời cao, khiến người ta không thể tin được âm thanh như vậy lại do một cô gái mảnh mai phát ra.
Đột nhiên, biển lặng vỗ sóng ầm ầm, như có một con quái vật đang khuấy đảo dưới đáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292647/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.