Mặc dù Vũ tộc cao ngạo, nhưng khi nhận thức được năng lực sáng tạo và lực sát thương do văn minh khoa học kỹ thuật của con người mang lại thì đã lựa chọn hợp tác với con người, nhận được thành quả văn minh khoa học kỹ thuật từ chỗ con người.
Có lẽ ông trời công bằng, mặc dù Vũ tộc có năng lực trinh sát rất mạnh, nhưng lại không có năng lực sáng tạo của con người, thậm chí còn không có tư chất trở thành nhà khoa học, một đồng bảo vật đặt trước mặt họ mà họ cũng chẳng làm được gì.
Sau khi biết rõ năng lực của các chủng tộc ở thế giới này, Trì Am chợt nhận thấy bất kể là ở thế giới nào, thiên đạo đều sẽ không cho phép một chủng tộc nào đó mạnh đến nỗi không có thiên địch, mặc kệ cho chúng phát triển, mà đều kiềm chế lẫn nhau, sống nương tựa vào nhau.
Nhưng sự tồn tại của người Romasen là vì điều gì nhỉ? Trì Am đè câu hỏi này trong lòng, quyết định khi nào rảnh sẽ đi tìm hiểu.
Sau khi đào cái hố chôn Vũ tộc kia, Tư Ngang lấy một miếng thịt lớn từ chỗ thịt non mềm nhất trên người con trăn, sau đó dẫn Trì Am rời đi.
Đến bên một dòng suối, Tư Ngang ném hai cái máy cảnh báo sang bên cạnh rồi kêu Trì Am ngồi dưới bóng cây nghỉ ngơi, anh bắt đầu lưu loát rửa sạch miếng thịt trăn dưới nước suối, sau đó dùng cây dao mang theo cắt thành miếng, xiên lên cành cây, nhóm lửa nướng thịt.
Con trăn này là một loại dị thú, còn lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292564/chuong-257.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.