Trì Am tức khắc không biết phải nói gì.
Cuối cùng cũng xử lý vết thương trên chân cho cô xong, lúc này anh mới đứng lên, chỉnh sửa lại quần áo trên người, hôn lên trên gò má cô một nụ hôn vô cùng lịch thiệp, sau đấy mới đi ra ngoài.
Trì Am sờ lên má, nghĩ đến biểu cảm kiềm chế mỗi khi anh hôn môi cô là lại không nhịn được mà phì cười.
Trì Am lại lần nữa ở trong phòng dưỡng thương một thời gian, tránh mặt đám người ở khu bốn.
Cô biết ý định của Tư Ngang, anh không muốn để cô tiếp xúc với đám người khu bốn, người khu năm cũng ủng hộ điều này, thực ra bọn họ cũng lo lắng Trì Am sẽ bị bọn người khu bốn mê hoặc dẫn đi. Bởi dù sao Trì Mộng chị của Trì Am vốn dĩ là phụ nữ của khu bốn, nếu như cô nghĩ quẩn trong lòng trở về với chị thì phải làm sao? Cho nên tuyệt đối phải tách bọn họ ra, tốt nhất là không nên gặp mặt.
Hành động của khu năm đương nhiên khiến cho người khu bốn vô cùng bất mãn, nhất là quan chấp hành của khu bốn.
Người của khu bốn đã ở lại đây mấy ngày, nhưng ngoại trừ ngày đầu tiên nhìn thấy được Trì Am ra thì mấy ngày sau đó đều không được gặp người, chỉ toàn phải đối mặt với đám đàn ông của khu năm.
Nếu bọn họ muốn nhìn đàn ông thì đã tự nhìn ở trong thành của mình rồi, còn cần phải chạy đến đấy hả?
Người khu bốn đưa ra kháng nghị, kháng nghị bọn họ có ý đồ xấu: “Để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292546/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.