Khi cô mở cửa ra thì cuộc thảo luận bên ngoài cuối cùng cũng dừng lại.
Đám người quay đầu nhìn lại, nhìn thấy người bước ra thì bỗng dưng im bặt.
Gần như trợn mắt há hốc mồm nhìn cô gái bước ra ngoài mặc một chiếc váy trễ vai dài đến đầu gối, bờ vai tròn trịa, xương quai xanh tinh xảo, bầu ngực hơi nhô lên, vòng eo thon thả, đôi chân thon dài cân đối. Tuy nhỏ nhắn nhưng dễ thương và quyến rũ vô cùng, đâu còn dáng vẻ gầy guộc của một chàng trai gầy gò trong bộ quân phục rộng thùng thình khi bước vào cửa nữa.
Họ thắc mắc không biết có phải đã đổi người khác rồi không? Nhìn kỹ khuôn mặt kia, gương mặt cũng rất xinh, tuy không đủ khỏe mạnh nhưng da dẻ cũng đủ trắng trẻo đẹp đẽ.
Đám người yên lặng nhìn cô bước lên tấm thảm mềm mại bằng đôi chân trần, đi về phía khu vực nghỉ ngơi.
Trong khu vực nghỉ ngơi, người đàn ông đang chậm rãi uống cà phê nghe thấy tiếng động liền ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy cô gái đang đi về phía mình, đôi mắt màu tím sẫm lập tức xẹt qua ánh sáng rực rỡ, như ánh sao sáng chợt lóe lên, nhưng ngay sau đó đã bị những cảm xúc thâm trầm hơn đè xuống.
“Trông đẹp không?” Trì Am ra vẻ bình thản hỏi, nụ cười trên mặt ấm áp vô cùng.
Đôi mắt của người đàn ông lướt qua bờ vai tròn trịa, làn da trắng nõn không tì vết trên ngực cô, cả bầu ngực hơi nhô lên, xuôi theo đường cong yểu điệu là một đội bắp chân và bàn chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292540/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.