Sau khi anh đi, Trì Am liền đưa tay vỗ nhẹ lên mặt mình, bỏ qua cảm giác kỳ lạ vừa xuất hiện.
Cái gọi là mặt đỏ tim run, thẹn thùng căng thẳng đơn giản là bị một thứ gì đó trong cơ thể chi phối, bị hormone trên cơ thể người đàn ông kích thích, khiến cô bất giác đỏ mặt, tim đập nhanh, cơ thể như nhũn ra, chỉ muốn lao vào vòng tay anh làm gì đó.
Trì Am phát hiện ra chuyện này mà đen cả mặt, mặc dù Tự Ngang này khiến cô rất mê muội, nhưng nếu người đàn ông khác cũng có thể kích thích cơ thể cô sinh ra loại phản ứng sinh lý này... thì không cách nào hình dung được hậu quả.
Chạng vạng tối, Nguyên Tịch tới kiểm tra sức khỏe cho cô theo thông lệ, Lục Hành mang tới một chiếc túi vải màu trắng.
“Cô Trì, đây là đồ của cô phải không?” Lục Hành hỏi với vẻ ôn hòa, đôi mắt đào hoa như bắn ra những tia sáng quyến rũ.
Trì Am ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào khuôn mặt quyến rũ như gái của anh ta, thấy nhịp tim mình lúc này rất bình thường, không bị đối phương mê hoặc mới âm thầm nhẹ nhàng thở ra, cười với anh ta: “Vâng, cám ơn anh.” Dừng lại một lát cô lại nói: “Trưởng quan Lục, không biết khu các anh có thu nhận tinh thể bọ cạp đỏ không?”
Lục Hành liếc nhìn chiếc ba lô liền hiểu ý cô, anh ta cười nói: “Đương nhiên là có nhận. Một gam tinh thể bò cạp đỏ giá mười đồng.”
Giá này cao hơn giá thu mua cao của khu bốn, chắc hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292537/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.