Trong lòng Lâm thị phức tạp, nhân loại và yêu ma ở cùng một phòng thôi đã nơm nớp lo sợ rồi, huống chi là thiên sư và yêu ma xưa nay luôn ở tình trạng không chết không thôi, há có thể ở cùng một phòng mà không đề phòng nhau? Có lẽ có một ngày yêu ma sẽ khống chế không nổi mà hút sạch sẽ linh thể của thiên sư bên người mình.
“Chàng ấy là Tư Ngang,” Trì Am nói, nụ cười vẫn nở trên môi.
Lâm thị lập tức không biết nên nói gì.
Trì Am nhẹ nhàng vỗ tay bà, nói tiếp: “Nương, chàng ấy là Tư Ngang, là để vương của nhân gian do Tiên hoàng truyền ngôi vị cho, cả Quốc sư cũng thừa nhận Hoàng đế, trên người chàng ấy có số mệnh làm đế vương của nhân gian.”
Lâm thị nghe xong thần sắc hơi phức tạp, cuối cùng không thể làm gì khác hơn đành nói: “Nương chỉ hi vọng con có thể hạnh phúc.”
Trì Am nở một nụ cười rạng rỡ nói với bà: “Hiện giờ con rất hạnh phúc.”
Thế giới này hạnh phúc hơn tất cả những thế giới khác, bởi vì cuối cùng nàng cũng có thể từ từ già đi cùng hắn.
Trong tháp chiêm tinh, vị Hoàng đế trẻ tuổi đang nói chuyện với Quốc sư đột nhiên thất thần, như vừa nghe được điều gì, sau đó trên mặt lộ vẻ ôn nhu.
Quốc sự nhận ra điều khác thường, quay đầu liếc hắn.
Trì Tĩnh cũng quay đầu nhìn qua, phát hiện thần sắc trên mặt Hoàng đế, trong lòng có suy nghĩ.
Sau khi rời cung, Trì Tĩnh hỏi thê tử mình đã nói gì với Hoàng hậu ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292521/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.