“Cô nương...”
Trì Am quay đầu nhìn lại, thấy Lưu Âm đang đứng dưới hành lang cách của không xa. Nàng ấy đứng trong cuồng phong, khí yêu tà đầy trời đang tràn ngập trong cung điện, khuôn mặt nàng ấy chìm trong bóng tối, khiến người ta nhìn thấy mà cảm giác không chân thật.
“Thập Thất hoàng tử đâu rồi?” Trì Am hỏi nàng ta.
Lưu Âm không trả lời.
Thấy vậy Trì Am lập tức nhấc chân đi về phía cung Cảnh Dương.
Lưu Âm vội vàng vươn tay ngăn cản nàng, nói: “Cô nương đừng đi, người cứ chờ ở đây đi, Điện hạ sẽ bình an trở về...”
Trì Am đột nhiên quay đầu lại nhìn nàng ấy, lúc này một tia chớp chợt xẹt qua bầu trời, kèm theo một tiếng sấm nổ rền vang, cũng khiến Lưu Âm nhìn rõ hai mắt nàng. Đôi mắt đen láy đó sáng khủng khiếp, nhìn thẳng vào nàng ấy khiến nàng ấy không tự chủ được mà buông tay ra.
“Lưu Âm, ta đã trưởng thành rồi.” Trì Am liếc nàng ấy một cái thật sâu, sau đó xoay người lao vào bóng tối.
Đã từng có lúc khi nam nhân ấy tiến vào mật thất nàng muốn đi cùng hắn nhưng bởi vì tuổi còn nhỏ nên đã bị người ta ôm lại ngăn cản.
Bây giờ nàng đã trưởng thành, đã tu luyện có thành tựu, đã đến lúc nàng phải đồng hành cùng hắn. Bất kể cuối cùng hắn có sa đọa thành yêu ma không được thế gian dung thứ hay không thì nàng cũng sẽ đồng hành cùng hắn, không rời không bỏ.
Đây không phải là chuyện do hắn ép buộc, cũng không phải do nàng bị hắn thuần hóa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292516/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.