“Hoàng thượng!” Lan quý phi không kìm được hừ một tiếng, rõ ràng tới đây để khuyên bảo cơ mà, sao giờ ngược lại thành đồng ý rồi? Lão Hoàng đế vỗ tay bà, mỉm cười nói: “Con đã lớn rồi, nó tự có chủ kiến của nó, muốn trói buộc nó cũng không trói được, cho dù trẫm không cho nó đi thì nó cũng nghĩ cách rời khỏi đây, chỉ bằng thành toàn cho nó. Thập Thất, con nói có phải không?”
Thập Thất hoàng tử bưng tách trà lên chậm rãi nhấm nháp, không trả lời lại.
Lan quý phi thấy vậy cũng không nói gì nữa.
Ý thăm dò trong câu này của Lão Hoàng đế quá rõ ràng, cho dù Lan quý phi là người không có đầu óc thì sau bao nhiêu năm ở trong cung đấu đá với những nữ nhân khác cũng hiểu được ít nhiều, không còn là một tiểu cô nương đơn thuần không hiểu gì cả, chỉ biết dựa vào sự bảo vệ của Hoàng đế.
Và cái giá của sự trưởng thành chính là kết cục con trai duy nhất của bà trở thành yêu ma.
Thực ra nếu như lúc đầu bà kiên cường thêm một chút, thì có phải con trai bà sẽ không phải đi lên con đường này không?
Lan quý phi nghĩ vậy, không kìm được mà nhìn sang thiếu nữ ở bên cạnh con trai, cuối cùng bà chỉ có thể thầm thở dài một hơi trong lòng, còn bên ngoài vẫn tươi cười nói chuyện.
Sau ngày Đoan ngọ, cả nhóm người cùng ngồi thuyền về Giang Nam.
Thập Thất hoàng tử lặng lẽ rời khỏi hoàng cung không hề khiến mọi người bên ngoài chú ý. Nhờ trước đây cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292483/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.