Trì Am nhớ kỹ chuyện này trong lòng, cô không có hành động gì ngay lúc này, bởi vì Trì Tâm giữ cái túi xách rất kỹ. Hơn nữa, lại có sự xuất hiện của người đàn ông xuất quỷ nhập thần kia, Trì Am không phải đối thủ của anh ta, cô sợ mình sẽ đánh rắn động cỏ.
Mặc dù không có hành động gì, nhưng Trì Am vẫn rất để ý đến Trì Tâm, chỉ cần là chuyện liên quan đến cô ta thì cô sẽ luôn hỏi han.
“Chị đừng quản tôi nữa có được không vậy?” Lần nào Trì Tâm cũng nói với cô bằng vẻ mặt không kiên nhẫn như thế.
Trì Am cũng không muốn quan tâm đến cô nàng này, cô không phải là thánh mẫu, bị người ta đập vào mặt những lời nói lạnh nhạt làm tổn thương thì dù có tình cảm tốt đẹp thế nào cũng sẽ hao mòn hết. Nhưng bây giờ cô không có trí nhớ, không còn cách nào khác, đành phải ra tay từ chỗ cô ta.
Cô cố ý lộ ra nụ cười bất đắc dĩ nói: “Em là em gái chị, làm sao có thể không quan tâm đến em chứ?”
Mỗi lần Trì Tâm đều bị cô làm cho tức đến xanh mét cả mặt mày nhanh chóng bỏ đi với chiếc túi của mình, dáng vẻ như hoàn toàn không muốn để ý đến cô.
Đương nhiên Trì Am sẽ không lãng phí thời gian để đuổi theo làm gì, cô chỉ đứng ở chỗ cũ làm ra vẻ mặt mất mát, thất vọng.
Trì Am thấy hành vi của mình không khơi dậy được sự nghi ngờ của những người xung quanh nên hiểu rằng “Trì Am” trước đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru/4292404/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.