Editor: QR - diendanlequydon
“Ta nghĩ ta làm việc còn không cần Tào công công phải chỉ bảo đi?” Mộ Bối Nhi sóng mắt lưu chuyển, trên mặt không có cảm xúc.
Nhưng thân thể Tào công công lại cứng đờ, lúc này mới nhớ tới người này cũng không phải là nhân vật hắn có thể tùy ý chỉ huy. Trước khi tới đây hắn đã được người cảnh cáo một trận, nói là ngàn vạn lần không cần đắc tội đảo Tiêu Dao, ở trong sử sách của hoàng gia ghi lại, đảo Tiêu Dao có một ít thủ đoạn thần thần bí bí. Tào công công càng nghĩ mồ hôi lạnh càng ứa ra, hắn cẩn thận cười làm lành: “Không biết đảo chủ có cần Tào mỗ trợ giúp hay không?”
“Không cần, ngươi rời đi đi!” Mộ Bối Nhi một chút thể diện cũng không cho hắn, trực tiếp hạ lệnh tiễn khách.
Trên mặt Tào công công một trận xanh một trận trắng, tốt xấu hắn cũng đại diện cho hoàng thất, không nghĩ tới ngay cả công phu mặt ngoài Mộ Bối Nhi cũng không làm, hắn căm giận rời đi, khi bẩm báo lên trên cũng không nên trách hắn!
Với nhãn lực của Mộ Bối Nhi tất nhiên biết được suy nghĩ nhớ nhung của Tào công công, tuy rằng rất nhiều thời điểm một nhân vật nhỏ có thể thay đổi rất nhiều chuyện nhưng nàng thật đúng là không thèm để ý, dù sao hoàng thất cũng không tính toán buông tha cho nàng hay đảo Tiêu Dao!
“Tỷ tỷ, kế tiếp chúng ta nên làmn hư thế nào?”
“Nên làm như thế nào đều ở bên trong, đệ đi xuống an bài đi!”
Đưa cho Mộ Thanh một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru-khong-co-toi-i/1589965/quyen-6-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.