Trên đường về nhà, mặc kệ là ai, tâm tình đều rất kích động, cũng may hai người còn hơi khắc chế một chút, nhưng mà khi ở trong thang máy không có một bóng người lập tức không chịu nổi, lại là một nụ hôn sâu, dài đến mức cả hai hít thở không thông, hai người vừa ôm hôn vừa luống cuống tay chân mở cửa.
Dục vọng đột nhiên không nói rõ hoàn toàn bao phủ bọn họ.
Âu Bằng cũng thừa nhận anh thật sự thích làm tình với cô, dư vị một đêm kia đột nhiên quay về, trong đầu anh tất cả đều là làm tình.
Lam Bối Nhi đè anh lên sô pha, khóa ngồi ở trên người anh, ôm đầu anh hôn sâu. Đôi môi trằn trọc, đầu lưỡi truy đuổi lẫn nhau, nước bọt quyện với nhau cũng không phân rõ là của ai, mùi hương hoa hồng nồng nhiệt chính là mùi hương thúc tình tốt nhất, hai người càng hôn càng kịch liệt, chỉ muốn cứ gắn bó với nhau như vậy vĩnh không xa rời nhau, vĩnh viễn chìm đắm trong cảm giác tốt đẹp này.
“Ư... A...”
“Ưm.. Ha...”
Từ đầu lưỡi truyền đến một cảm giác sung sướng tê dại lan tràn đến toàn thân, hai người đồng thời cất tiếng rên rỉ mới lưu luyến tách rời môi ra, tiếng thở dốc thô nặng không ngừng vang lên. Nhìn thẳng vào mắt nhau, Âu Bằng nhìn rõ thấy thâm tình trong mắt cô, tình yêu bên trong đủ để khiến anh chết đuối, anh không rõ vì sao hai người mới ở chung một thời gian ngắn, cô đã yêu anh tha thiết.
“Âu Bằng... Em muốn anh...”
Ngón tay hơi lạnh không biết đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru-khong-co-toi-i/1589927/quyen-5-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.