Âu Bằng nằm ở trên giường, hồi phục lại tâm tình của mình, anh đã phải trải qua kinh tâm động phách khi thấy cô chỉ xuyên một cái áo thun dài chạm mông sau khi tắm rửa, sau một hồi đấu tranh cuối cùng anh vẫn ngủ cùng cô ở trên một cái giường. Tuy rằng hai người cách một tầng chăn nhưng mà Âu Bằng vẫn cảm thấy hơi thở của cô bé không ngừng truyền tới.
Anh đưa lưng về phía Lam Bối Nhi, thân thể nằm nghiêng cứng còng, anh không dám động đậy cho dù nằm ngửa cũng cảm giác đang đối mặt với Lam Bối Nhi.
Nhưng mà rất nhanh anh sẽ biết, đưa lưng về phía cô cũng không an toàn, bởi vì anh hoàn toàn nhìn không thấy động tác nhỏ và biểu tình của Lam Bối Nhi. Vì vậy anh không hề đề phòng đã bị ôm lấy, cách một lớp vải hơi mỏng anh có thể cảm giác rõ ràng thân thể của cô đang dán sát lưng anh, hai viên anh đào nhô lên đang ma sát lên lưng anh.
Lúc trước Âu Bằng luôn giữ mình trong sạch, khi làm tình với vợ cũng vô cùng quy củ, vì vậy anh không biết làm thế nào khi cô bé chủ động, chỉ có thể giả bộ ngủ, thậm chí trong lòng còn nghĩ có phải Lam Bối Nhi ngủ đến hồ đồ hay không?
Đôi tay Lam Bối Nhi luồn vào từ phía dưới vạt áo trước mặt, xúc cảm khi sờ vào thân thể của anh ngoài ý muốn thật tốt, cô khép hờ đôi mắt, có chút hưởng thụ. Sờ đến nụ hoa của anh, dùng sức véo một cái, Âu Bằng lập tức cứng đờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru-khong-co-toi-i/1589920/quyen-5-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.