Chỗ chưa từng có người chạm qua hôm nay lại bị nhét vào một cái khiêu đản lớn, ngay khi khiêu đản hoàn toàn đi vào, chỗ đó có cảm giác như muốn bài tiết nhưng bài tiết không ra, có lẽ chỗ đó còn hơi bị xé rách, bị tổn thương, Diệp Thần nhẫn nhịn đến mức đổ mồ hôi lạnh, cố nén mới không hét to ra tiếng.
Bối Nhi cười tàn nhẫn, cố ý đặt điều khiển ở chỗ Diệp Thần có thể nhìn thấy, ấn mạnh vào nút điều chỉnh tần suất lớn nhất.
Trong nháy mắt sắc mặt Diệp Thần tái nhợt, thân thể không chịu khống chế mà run rẩy, anh nhả ra mấy chữ từ kẽ răng: “Vì cái gì...”
“A, Diệp Thần, anh đau sao?”
“Anh có biết lúc trước mỗi một lần làm tình với anh, tôi đều sống không bằng chết, vết thương chồng chất hay không?”
“Anh có biết mỗi một lần làm tình tôi đều sợ hãi, những lúc đó tôi đều cảm thấy ghê tởm loại sinh vật gọi là đàn ông hay không?”
“Anh có biết cảm thụ của tôi khi bị người mình yêu đẩy cho người khác không?”
“Diệp Thần, tôi hận anh!”
Bối Nhi gằn từng chữ một nói, đôi mắt cô nhìn Diệp Thần lúc này giống như muốn khắc sâu bản thân cô vào trong lòng của người đàn ông này. Trên thực tế đối với đêm nay Diệp Thần thật sự khó có thể quên, anh vĩnh viễn nhớ rõ ánh mắt của Bối Nhi, loại cảm xúc phức tạp này như biển rộng ám trầm bao phủ lấy hắn.
Nói xong, Bối Nhi mặc kệ Diệp Thần xoay người rời đi. Khi ngón tay đụng tới tay nắm cửa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru-khong-co-toi-i/1589913/quyen-4-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.