Nhìn thấy thân thể Diệp Thần cong lại giống như con tôm luộc, Bối Nhi không chút do dự dẫm một chân xuống, đạp lên ngón chân của anh ta, hôm nay Bối Nhi đi giày cao gót, lại đạp hết sức, không chừng ngón chân cái cũng đã gãy xương.
“Nói cho anh biết, Bối Nhi trong quá khứ vào giây phút bị anh tặng cho người khác cũng đã chết, hiện tại tôi là Lâm Bối Nhi! Vốn dĩ Bối Nhi sẽ yên lặng chịu đựng đối với tất cả hành động của anh nhưng tôi sẽ không, lại có lần tiếp theo sẽ không phải chỉ đơn giản chỉ là dẫm gãy ngón chân của anh như vậy!”[QR][diendanlequydon]
Vỗ tay, quả nhiên lúc trước cô muốn Lâm Thư dạy cô một chút võ phòng thân là chuyện chính xác, nhìn người nào đó ngã trên mặt đất chật không chịu nổi, nếu không phải nhiệm vụ còn cần tinh dịch của Diệp Thần, chỗ cô xuống tay sẽ không phải chỉ là ngón chân!
Cô lấy khăn lụa ra lau sạch sẽ nước miếng trên mặt mình lại nhanh chóng sửa sang lại quần áo của mình một chút, rồi sau đó chán ghét vứt khăn lụa trên mặt đất, dẫm lên giày cao gót rời đi.
Nhìn bóng dáng không hề lưu luyến của Bối Nhi, người đàn ông cầm khăn lụa lên, biểu tình trên mặt vô cùng khủng bố, hơn nữa còn cảm thấy đau đớn, miễn bàn có bao nhiêu vặn vẹo nhưng cuối cùng vẫn không rên một tiếng, tự mình khập khiễng quay trở lại văn phòng của mình.
Ra khỏi công ty, Bối Nhi đã thấy bạn trai nhà mình lái xe tới đón cô, cô từng bước từng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-quyen-ru-khong-co-toi-i/1589902/quyen-4-chuong-23.html