Chương trước
Chương sau
Editor: Ochibi

Dạ Vô Thương nhói tim, nước mắt phút chốc lam tràn hốc mắt, giọng nói có chút run rẩy.

“Như Ý, nàng tỉnh lại một chút.”

“Hoàng Thượng, đi mau…… Đừng động thiếp……” Từ Như Ý cảm thấy linh hồn mình như bị tróc mạnh mẽ, đau đến nỗi không còn tri giác!

“Như Ý!” Dạ Vô Thương quát.

Đáng chết! Rõ ràng là gan lớn! Làm nữ nhân hắn âu yếm bị thương, hắn nhất định sẽ khiến người kia tan thành từng mảnh!

Sắc mặt Từ Như Ý tái nhợt, cả môi cũng mất sắc, “Đi…… Đi nhanh……”

“Như Ý, trẫm ra ngoài đánh lạc hướng bọn chúng…… Sẽ không để nàng có chuyện! Nàng kiên trì trụ, nhất định chờ trẫm trở về!”

Hắn cởi áo ngoài bao bọc lấy nàng, cẩn thận giấu Từ Như Ý ở một bên. Trước khi đi ra ngoài, hắn nhìn nàng một cái cuối cùng, “Như Ý…… Nàng đã nói, nàng muốn tranh sủng…… Không được nuốt lời, chờ trẫm trở về!”

Không ngờ nhất là, người bên ngoài rất nhiều, mũi tên dày đặc bắn đến. Dù thân thủ Dạ Vô Thương tốt, cũng tránh không kịp trúng một mũi.

Hắn nhổ mũi tên cắm trên người ra, tiến hành băng bó đơn giản. Võ công hắn cao cường, đối phương cũng tổn thất không ít.

Rất nhanh, hắn trốn vào một cánh rừng, chuẩn bị về tìm cứu binh.

“Hoàng Thượng?” Âm thanh kinh hỉ của Thi Giai Nghi truyền đến.

“Là ngươi?” Dạ Vô Thương bất ngờ. Hắn không có thời gian suy xét người này tại sao lại xuất hiện ở đây, chỉ nói, “Nơi này nguy hiểm, không phải chỗ ngươi nên ở!”

“Hoàng Thượng, dân nữ biết một bí đạo an toàn có thể ra ngoài. Cùng dân nữ đi!” Thi Giai Nghi kéo hắn lại.Dạ Vô Thương nôn nóng đi theo nàng vào bí đạo.

Đi đến một nửa, Thi Giai Nghi ngừng lại.

Nếu ông trời an bài cho bọn họ tương ngộ, nhất định là muốn bọn họ ở bên nhau. Nếu bây giờ không nắm lấy cơ hội trở mình, nàng cũng chỉ có thể đào vong cả đời!

Không, nàng là nữ chủ. Sao lại có thể chật vật như vậy?

Nàng nhất định phải giống những người xuyên qua khác, vẻ vang trở về, bắt tất cả người khinh thường nàng, muốn giẫm đạp tôn nghiêm nàng đều hận bản thân mắt mù!!

“Hoàng Thượng. Dân nữ có việc muốn bẩm.”

Trong lòng Dạ Vô Thương nóng như lửa đốt, nhưng lại không tiện quát lớn, chỉ hỏi: “Chuyện gì?”

“Hoàng Thượng…… Dân nữ từ lần đầu bắt gặp tư thế oai hùng của ngài, trong lòng đã không thể chấp nhận được bất kì nào người khác……”Dạ Vô Thương nghe vậy đã hiểu rõ ý tứ của nàng, nhưng hiện tại đang trong mật đạo rắc rối phức tạp, hắn không có thời giờ cùng nàng chu toàn.

“Được. Nếu có thể trở về, trẫm liền phong ngươi thành tài tử!”

“Đa tạ Hoàng Thượng!” Thi Giai Nghi lau sạch nước mắt, chủ động ôm lấy hắn. Nhón chân, muốn hôn lên.

Nếu là trước kia, Dạ Vô Thương nhất định sẽ cao hứng. Nhưng hiện tại, trong lòng hắn nghĩ đến đều là nữ tử còn nằm bên kia. Nàng vì hắn mà bị thương, vạn nhất bị những người đó phát hiện thì sao bây giờ?

Dạ Vô Thương đẩy nàng ra, bình tĩnh nói: “Ra ngoài trước rồi nói sau.”

Thi Giai Nghi có hơi thất vọng, nàng còn định bây giờ không ai quấy rầy, cùng Dạ Vô Thương phát sinh quan hệ thật sự. Nhờ đó, địa vị nàng trong cảm nhận Dạ Vô Thương càng thêm củng cố.

Nhưng hiện tại đúng là không phải thời điểm. Thi Giai Nghi dẫn hắn đi, về tới đại bản doanh của bọn họ.

Dạ Vô Thương cho đội thân vệ mang binh lính đi tiêu diệt những sát thủ đó.

“Hoàng Thượng, ngài bị thương?!”

“Trẫm biết!” Hắn bất chấp chuyện khác, một lần nữa lên ngựa.

Nào ngờ, lúc hắn đến, nàng đã không còn ở nơi đó!

Dạ Vô Thương lập tức hoảng loạn. Hắn lo lắng hãi hùng, không nghĩ vẫn là đánh mất nàng!

“Như Ý…… Như Ý……” Trong sơn động, chỉ còn lại tiếng vang thê lương của hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.