Trong lòng Dạ Vô Thương động đậy, thấp giọng nói bên tai nàng: “Như Ý.”
“Vâng?”
“Nhanh điều trị tốt cơ thể mình đi, trẫm thật muốn có một đứa hài tử với nàng.” Dạ Vô Thương nhắm mắt, cằm đáp trên vai nhỏ của nàng.
Đột nhiên, rất chờ mong hài tử chỉ thuộc về hắn và nàng.
Nghĩ đến việc hắn tự mình gieo giống, mai phục trong thân thể nàng một đứa hài tử, trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +5, độ hảo cảm hiện tại là 75. Độ hảo cảm đối với Thi Giai Nghi là 50. Chúc mừng chúc mừng, không dễ dàng gì mà. 】
“Thần thiếp luôn ngoan ngoãn uống thuốc, không tin ngài cứ hỏi Yến Nhi!”
Dạ Vô Thương theo thói quen tính xoa bóp mặt mềm nhẵn của nàng, bị tính trẻ con của nàng chọc cười, “Trẫm tin.”
Nguyên nhân do thân thể nàng, hắn chỉ ôm nàng ngủ một đêm. Sáng sớm hôm sau, Dạ Vô Thương liền đi thượng triều.
Nhìn người bên cạnh còn ngủ say, hắn nhịn không được nhẹ hôn gương mặt nàng. Đứng dậy, lại nhẹ nhàng đắp chăn lên cho nàng.
Hắn vừa đi, Từ Như Ý mở mắt.
……
“Nương nương, Quyên Nhi nói nương của nàng bị bệnh, phải về nhà thăm.” Yến Nhi mang theo một cung nữ đến.
Từ Như Ý nhìn người trước mặt gạt lệ, nàng cười khẽ, “Cuộc đối thoại của ta và Yến Nhi trong viện, ngươi đã nghe rồi?” “Sao ạ?” Quyên Nhi theo bản năng hoảng sợ ngẩng đầu, rồi nhanh hạ thấp xuống, “Nương nương nói thế, là có ý gì?”
“Không phải ngươi nên hỏi: Nương nương có gì phân phó sao? Chẳng lẽ, ngươi cảm thấy bổn cung có bí mật gì không tiện nói ra, sợ bị người khác nghe thấy hả?” Từ Như Ý nhàn nhã ngồi ở kia, vẻ mặt mang ý cười nhìn về phía nàng.
Tâm Quyên Nhi kinh hoàng, nàng theo bản năng phủ nhận mình nghe lén! Vội vã cứu chữa: “Quyên Nhi lo cho mẫu thân, lúc nãy mới không nghe rõ……”
“Hạ độc trà của bổn cung, chính là ngươi nhỉ?”
Quyên Nhi lập tức quỳ rạp xuống đất: “Nương nương, nô tỳ oan uổng!”
“Không tồi, ngươi nói rất đúng. Trước giờ bổn cung luôn tùy tiện, thà rằng giết sai một ngàn, còn hơn là bỏ qua một.”
Quyên Nhi không ngừng dập đầu, “Nương nương tha mạng! Nô tỳ không phải có ý đó!”
“Nói đi, là ai sai khiến? Nói ra, ta có thể tha chết cho ngươi.”
“Là…… Liên Quý Phi.” “Yến Nhi, người này châm ngòi quan hệ của bổn cung và Liên Quý Phi, kéo ra ngoài……”
“Nương nương tha mạng, nô tỳ nói! Là Đức Phi nương nương!”
“Được. Không muốn chết, chỉ cần ngươi tiếp tục hạ độc những tên có trong danh sách này là có thể.” Từ Như Ý bảo Yến Nhi giao cho nàng xem sau đó thiêu hủy.
Trên đó, là tên người đã từng hại nàng, Đức Phi chẳng qua chỉ là một trong số đó mà thôi.
Quyên Nhi khó tin nhìn nàng, “Nương nương……”
“Sao hả, nghe không hiểu?”
“Nô tỳ biết phải làm thế nào.” Quyên Nhi lui xuống.
Thì ra, Ninh Phi căn bản không có vô hại như vẻ bề ngoài. Dù mưu kế, hay thủ đoạn, đều không thua phi tần khác! Nàng là do Đức phi phái ra nằm vùng, sau này điều tra ra, tất cả tội chắc sẽ đổ về Đức Phi hết?
Một chiêu mượn đao giết người này, không chỉ bắt được Đức Phi, còn có thể giúp nàng diệt trừ phi tử khác.
Nữ nhân nhẫn tâm như vậy, Quyên Nhi không dám nghĩ, nếu mình vi phạm mệnh lệnh nàng, chết thế nào cũng không biết!
Nàng vừa đi, Từ Như Ý liền nhìn về phía Yến nhi: “Ngươi cảm thấy, bổn cung thay đổi phải không?”
“Không, nương nương làm rất đúng.” Yến Nhi kiên định nói, “Nếu đối phó với người muốn hại mình mà vẫn cứ nương tay, vậy mới không giống nương nương.”
Nương nương nhà nàng chỉ là thiện lương, chứ không ngu dốt!
Sẽ không để người khác thọc nàng một đao, nàng còn cười nói cảm ơn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]