Editor: Ochibi
“Đã thỉnh thái y chưa?” Dạ Vô Thương kiềm nén tức giận, nắm tay nàng hỏi.
Đức Phi kinh ngạc nhìn về phía hắn. Hành động nho nhỏ này, tuy rằng bình thường, nhưng khi được bàn tay to lớn của Dạ Vô Thương bao phủ, nàng cảm thấy an tâm truyền đến.
Ngày xưa đã từng, hai người thề non hẹn biển, lập tức dũng mãnh tràn vào trong đầu Đức Phi.
Nước mắt nàng lan tràn, khóc càng thêm lợi hại.
Dạ Vô Thương không có tâm tình cùng nàng vòng quanh. Hắn nắm lấy tay nàng, chỉ là tượng trưng định trấn an nàng. Lúc này, lại đặt câu hỏi lần nữa: “Thái y đã tới chưa?”
Đức Phi phát hiện thất thố, hiện tại không phải thời điểm tranh sủng, nhi tử nàng đang “bệnh”!
“Đã mời rồi, nhưng thái y cũng không tra ra vấn đề gì……”
Nàng khóc sướt mướt khiến Dạ Vô Thương càng thêm phiền lòng, nhưng lúc này không tiện trách cứ.
“Lại gọi tới.” Hắn nói, mặt mang vẻ tức giận.
Rất nhanh, lại có mấy thái y đến, sau khi lần lượt kiểm tra, đều nói không tra ra vấn đề gì.
“Sao trẫm lại dưỡng đám phế vật các ngươi?” Dạ Vô Thương sinh khí, “ Nếu Nhị hoàng tử không tốt lên, tất cả các ngươi lôi ra ngoài chém hết!”
Lúc này, một thái y lớn mật trong đó nói: “Hoàng Thượng, thần cảm thấy……”
“Nói! Trẫm xá ngươi vô tội!”
“Vâng. Thần cả gan, cảm thấy đây không giống như sinh bệnh, mà là tà vật trên người……”
“Vớ vẩn!” Dạ Vô Thương cười lạnh, “Một đám thùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2445055/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.