Editor: Ochibi
Hắn ta kéo Tiểu Lệ bên cạnh, xin lỗi nói: “Tiểu Lệ, em đã cấp sáu, tự bảo vệ mình không thành vấn đề…… Giúp tôi ngăn cản một chút, tôi sẽ tìm người tới cứu em!”
Tiểu Lệ vốn đã không gửi hy vọng với bất kỳ kẻ nào, lại lần nữa trở thành tấm chắn, cô ta chỉ cười lạnh.
“Tôi mang thai.” Cô ta bình tĩnh nói.
Những lời này, khiến Mộ Hàm Phong dừng nắm tay lại.
Dù chán ghét bọn họ, nhưng con nít là vô tội. Hắn vẫn không hạ thủ được.
Thẩm Thường Hạo ngẩn người, “Thật sao?”
“Hơn một tháng. Vốn định cho chú một kinh hỉ. Nào ngờ chú cho tôi một cái ‘ kinh hỉ ’ trước.”
“Tiểu Lệ, không phải như thế! Tôi đã nói sẽ tìm người tới cứu em! Tuyệt đối không có ý định bỏ em lại!” Thẩm Thường Hạo vội vàng giải thích.
Đối với người tình nhỏ này, hắn không thể nói nhiều yêu, nhưng cũng có cảm tình. Khoảng khắc nghe cô nói có con của mình, thật sự rất khiếp sợ, sau đó đến vui sướng.
Trong bầu không khí trải rộng cái chết này, sinh mệnh mới, chính là an ủi tốt nhất dành cho bọn họ.
Tiểu Lệ hừ lạnh một tiếng, xoay người rời khỏi.
Mộ Hàm Phong quyết định buông tha cho bọn họ, kéo tay Từ Như Ý, “Như Ý, chúng ta đi.”
Hai người mới vừa xoay người, bỗng cảm giác được một cơn gió mạnh. Từ Như Ý không kịp quay đầu, Tiểu Lệ đã gần đến bên người cô.
Trong tay cô ta cầm thanh đao, mặt mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444956/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.