Editor: Ochibi
“Thì, còn không phải bên cạnh cậu sao?” Chu Đại Quân chỉ nữ sinh đứng cạnh.
Nữ sinh kia nháy mắt sợ hãi, “Không, tôi không cần……”
“Các người tự mình suy xét đi. Thế giới này cứ như vậy, không có nơi nào nuôi người rảnh rỗi.”
Nam sinh kia rất bất mãn với Mộ Hàm Phong, đã hoàn toàn quên là ai dùng hết toàn lực cứu bọn họ ra từ trong tay zombie hệ tinh thần. Đương nhiên càng xem nhẹ, điều kiện trao đổi Chu Đại Quân đưa ra có bao nhiêu không hợp lý.
Hắn cổ động những người khác: “Ba người kia sao có thể ích kỷ như vậy? Chúng ta đều nộp vật tư, bọn họ lại tự mình bảo quản! Sẵn sàng nhặt nuôi một con sủng vật, cũng chẳng phân biệt nổi!”
Không có ai phụ họa hắn, dù sao thực lực người ta bày ra nơi đó. Tuy rằng không giao vật tư, nhưng cũng không dùng của bọn họ.
Đương nhiên, tiểu liệp báo kia bị mọi người tưởng là mèo con chó con, chỉ cho rằng nữ sinh thích thú cưng mà thôi.
Từ Như Ý ôm tiểu liệp báo, ngồi dựa vào góc tường.
Không có giường lớn khách sạn thoải mái, cùng chăn bông rắn chắc, kho hàng đơn sơ khiến cô bị đông lạnh đến nỗi muốn run bần bật.
Mộ Hàm Phong nhìn qua.
Cô rất lạnh sao? Mỗi lần không cẩn thận tiếp xúc tay cô, cũng chỉ cảm thấy lạnh lẽo.
Nhịn không được đứng lên, ngồi bên người cô, “Cái đó…… Nếu không chê, thì dựa vào tôi ngủ đi.”
Hắn tựa như một cái bếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444881/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.