Hoa hồng kiểu diễm nở rộ, một cảnh tượng sống động dạt dào, ở mạt thế, thật sự khó thấy được.
“Dừng xe!” Mộ Hàm Phong kêu lên.
“Cậu lại muốn làm gì?” Chu Đại Quân đã rất bất mãn với hắn.
Ba người này tuy rằng năng lực mạnh, nhưng không nghe chỉ huy, cũng không giao vật tư. Không làm gì được với bọn họ. Nhưng nhất thời lại không đuổi đi, làm hắn ta vô cùng tức giận.
“Tôi muốn xuống xe một lát!” Mộ Hàm Phong đáp.
“Ánh mặt trời ban ngày có thể áp chế zombie, buổi tối tới chính là lúc bọn chúng hoạt động mạnh nhất. Dừng lại bây giờ quá nguy hiểm, phía trước không xa có tòa kho hàng, chúng ta và tiền trạm bộ đội đã hẹn chờ nhau ở đó.”
Mộ Hàm Phong lại quyết đi một mình: “Vậy mọi người đi trước, tôi sẽ tìm tới sau!”
Tâm tư Chu Đại Quân vừa chuyển, “Vậy được rồi.”
Đây không phải là một cơ hội tốt sao?
Thiếu niên tự đại này, tốt nhất bị zombie ăn luôn đi, không bao giờ cần về nữa!
Mà nam sinh nửa zombie hoá, bất quá là hệ nhanh nhẹn mà thôi, trực tiếp một súng vào đầu không phải được rồi sao?
Đến lúc đó, cứ nói sợ hắn phát cuồng, suy nghĩ cho mọi người mới bất đắc dĩ nổ súng, những người này không những không trách hắn, còn sẽ cảm kích hắn đấy chứ!
Như vậy, chẳng phải dư lại mỗi cô gái nhỏ hệ trị liệu, không có giá trị vũ lực gì sao?
Hai thiếu niên ngây thơ như vậy, hẳn không đụng chạm gì nhiều đến cô đi? Tiểu mỹ nhân cực phẩm đến thế, cuối cùng rơi xuống trên tay mình, ngẫm lại đúng là cả người nhiệt huyết sôi trào.
Mộ Hàm Phong nhìn Lục Sơ Vân an tĩnh một cái, nhanh mở cửa xe nhảy xuống.
Hắn đi đến hướng cánh đồng hoa hồng, trên mặt hiện ra một mạt cười.
Con gái đều thích lãng mạn, đại tiểu thư Từ Như Ý càng không cần phải nói.
Đã từng, cô nói qua, nếu theo đuổi được hắn, nhất định phải bắt hắn tay cầm 999 đóa hoa hồng, đưa đến trước mặt cô.
Mộ Hàm Phong cảm thấy mình điên rồi, vì sao ở thời khắc nguy hiểm như vậy, hắn còn muốn đưa cô 999 đóa hoa hồng?
Có lẽ, thứ tốt đẹp thế này, hôm nay nhìn thấy một lần, về sau sẽ không bao giờ tồn tại nữa?
Nếu, có một này hắn thật sự đáp ứng làm bạn trai cô, lại không thể có cách đưa cô 999 đóa hoa hồng, chẳng phải là rất đáng tiếc sao?
Thật nhanh, Mộ Hàm Phong đã đến cánh đồng hoa. Lúc này, hắn mới phát hiện có chút khác thường.
Dưới chân một trận sinh đau, hoá ra là gai hoa hồng chui vào chân.
Hắn bứt ra, lại phát hiện càng ngày càng nhiều hoa hồng đánh úp hắn.
Để ta đi cái đi! Mộ Hàm Phong kinh hãi.
Thì ra, biến dị không chỉ có nhân loại, còn có thực vật!
Trời ạ, một biển hoa lớn như vậy, hắn đã đặt mình vào hoàn cảnh nguy hiểm cỡ nào!
Nhưng Mộ Hàm Phong nếu là sợ, vậy thì không phải hắn.
Nhìn đến hoa hồng hướng mình tiến công, hắn ngược lại lộ ra một tia hưng phấn.
Bẻ khớp xương ngón tay, hắn dùng sức dưới chân, đá văng toàn bộ dây leo quấn quanh.
Cởi áo trên bao bọc lấy nắm tay, Mộ Hàm Phong một bên tránh thoát chúng nó công kích, một bên tìm cách diệt trừ chúng nó.
Những cánh hoa đỏ rực bay khắp trời, xen lẫn cành cây và lá xanh bị hắn đá tung.
Nếu Như Ý ở đây thì thật tốt? Cảnh tượng xinh đẹp như vậy, thật muốn cũng để cô xem một lần.
Đáng tiếc chính là, những bông hoa này không thể đưa đến trước mặt cô.
Mộ Hàm Phong không phát sầu chút nào vì chính khốn cảnh của mình, tất cả những gì hắn nghĩ đều chỉ có thế.
Cánh đồng hoa hồng này cả trăm mét vuông, những nhánh dài sinh trưởng tốt không ngừng quất đánh hắn.
Mặc dù với hắn, những hoa hồng biến dị này sẽ không thật sự làm hắn bị thương, nhưng hắn không thể thoát ra, lại công kích không dứt cũng khiến hắn thật sự phiền lòng!
Mộ Hàm Phong tĩnh tâm, nghiêm túc đánh giá chúng nó.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]