Chương trước
Chương sau
Edit: Ochibi

Trong mắt hắn ta có một tia khinh miệt.

Sức mạnh thì còn được, nhanh nhẹn gần như chỉ là cái phế. Trừ khi cấp bậc cao, nếu không chỉ có thể làm trinh sát hoặc dùng để dẫn dụ, bởi vì lúc chạy trốn có thể nhanh.

Chu Đại Quân cảm giác mình thăm dò bọn họ không có gì bận tâm, ánh mắt hắn ta chuyển hướng đến Từ Như Ý, ẩn ẩn hàm ý chiếm hữu.

Vừa muốn mở miệng, liền nghe Mộ Hàm Phong nói: “Cô gái đó…… Ai động, thì chết.”

Ánh mắt hắn lạnh băng, trong nháy mắt, Chu Đại Quân chỉ cảm thấy một cổ uy áp hướng tới mình, làm cả người hắn ta xụi lơ.

Thiếu niên này mạnh quá! Ít nhất cũng cấp năm! Xem ra, không phải hắn ta dễ dàng có thể chọc.

Chu Đại Quân hơi hơi hé miệng, sau một lúc lâu thở dài: “Ha ha…… Tiểu huynh đệ, cậu hiểu lầm rồi, chúng tôi sao có thể động vào cô ấy? Có điều, các cậu lên xe, đồ vật nhất định phải để chúng tôi thống nhất bảo quản, đây là quy củ.”

Chỉ cần không động cô, vậy thì tốt rồi.

Khuôn mặt Mộ Hàm Phong trở nên nhu hòa, hắn hơi mỉm cười. Nhìn Từ Như Ý bên cạnh vẫn luôn mặc không lên tiếng, nhẹ giọng nói: “Cô ấy, mới là quy củ của tôi.”

Chu Đại Quân có chút tức giận.

Nếu nói nữ nhân, hắn ta có thể không động, dù sao ở mạt thế, không có pháp luật, chỉ cần có năng lực, muốn nhiều hay ít cũng có thể, không thiếu một người như vậy.

Nhưng vật tư là cần phải vào trong tay bọn họ! Bọn họ một đường nhặt nhiều người như vậy, cũng không phải để cho tới ăn không uống không!

Bất quá, đối với dị năng giả loại sức mạnh, hắn không nghĩ cứng đối cứng. Dù sao dọc theo đường đi có rất nhiều cơ hội. Đến lúc đó đừng trách hắn ta không khách khí!

Thật nhanh, xe lại ngừng lại, thì ra là một đôi tình nhân lên xe.

Chu Đại Quân cứ theo lẽ thường tiến lên lôi kéo làm quen.

“Tiểu huynh đệ, hai người thế nào không mang hành lý? Hai người là dị năng gì?”

“Nơi nơi đều là quái vật đáng sợ…… Tôi không dám ra ngoài tìm ăn. Đã đói bụng ba ngày. Tôi, tôi không có dị năng……”

“A, nhìn dáng vẻ cũng không giống. Không sao cả, chúng tôi sẽ chiếu cố cậu tốt.”

Chu Đại Quân hảo hữu chụp vai hắn.

“Cảm, cảm ơn đại ca!”

“Không khách khí, bạn gái cậu rất xinh đẹp đấy.”

“Vâng, chúng tôi quen biết trên mạng, đã đã hơn một năm. Ngày mạt thế bùng nổ, cô ấy mới vừa ấn ước định tới tìm tôi. Kết quả……”

“Đừng thương tâm.” Chu Đại Quân cười khẽ.

Nữ sinh kia thoạt nhìn cũng mới mười tám, mười chín tuổi, có lẽ là sinh viên, cái loại rất thanh thuần.

Mặt hàng tốt như vậy, vậy mà đạp hư ở trên người tên phế vật này. Cũng may, nhanh thôi sẽ có nơi cho cô ta dùng võ, cũng không tính lãng phí.

Sau khi ngắn gọn nói chuyện phiếm, bên trong xe khôi phục bình tĩnh. Bởi vì người nhiều trong không gian nhỏ, không khí thập phần ô trọc.

Mộ Hàm Phong nhìn thấy người bên cạnh sắc mặt có chút trắng bệch, hắn săn sóc nói: “Như Ý, không thoải mái sao? Dựa trên người tôi nghỉ ngơi đi.”

Nghĩ cũng biết vị đại tiểu thư này quá quen sinh hoạt hậu đãi, nhất định khó thích ứng hiện trạng như vậy đi? Nhưng hắn lại không thấy oán trời trách đất nào trên người cô, ngược lại trên mặt thời khắc tràn đầy tự tin tươi cười, làm người ta lau mắt mà nhìn.

Cô vẫn là bộ dáng như trước: Khuôn mặt nhỏ xinh tinh xảo, mắt to đầm nước doanh nhuận. Trước sau như một, xinh đẹp đến nỗi làm người ta nhịn không được phải nhìn nhiều lần.

Cô là kiều quý, đồng dạng cũng là cao ngạo. Nữ sinh như vậy, rõ ràng có vô số nam sinh tới theo đuổi.

Trước kia hắn chướng mắt cô, hiện tại, lại rất muốn tới gần, gần chút nữa……

【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +5, độ hảo cảm hiện tại là 55, độ hảo cảm đối với Âu Dương Phỉ Phỉ là 35. Ký chủ, thật không tồi a ~】

3/3/2020
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.