Edit: Ochibi
Lấy quần áo tắm rửa, hắn xem xét một phen, phát hiện còn có nước ấm.
“Từ Như Ý, cậu đi tắm trước đi, làm ấm người.”
Toàn thân bọn họ đều dính máu, không chỉ khó chịu, còn sẽ mang đến phiền toái không cần thiết.
“Cậu tắm trước đi, mình muốn sửa sang lại một ít đồ vật.” Từ Như Ý lắc đầu.
“Vậy được.”
Hắn đi vào, Từ Như Ý để cho Lục Sơ Vân ngồi dưới sàn.
“Sơ Vân Ca.” Cô ngồi xổm bên chân anh, nhẹ giọng gọi.
Lục Sơ Vân nhìn cô, trong mắt một mảnh mờ mịt.
“Sơ Vân Ca, tin tưởng em, anh sẽ không có việc gì.” Từ Như Ý nâng mặt anh, nhẹ nhàng cạy miệng anh ra. Dùng đầu ngón tay đem một giọt nước không gian đi vào.
Lục Sơ Vân rất thuận theo động tác của cô, cảm giác được đầu ngón tay cô hơi lạnh, anh khép môi, nhẹ nhàng mút vào.
Lúc này anh, phảng phất như vẫn là vương tử ôn nhu, đang cùng ngón tay tinh tế của cô thâm tình triền miên.
Lục Sơ Vân theo bản năng nuốt nước miếng, nước trong không gian bị anh hút vào.
“Rống……”
Lập tức, yết hầu thẳng tới dạ dày lại xuất hiện cảm giác giống như bị lửa đốt.
Lục Sơ Vân phát ra một tiếng la hét thống khổ, trầm thấp như dã thú đang gào rống. Nhìn ra được, anh rất khó chịu.
Từ Như Ý đành phải ôm lấy anh, nhẹ nhàng trấn an.
Cô phát hiện, chỉ cần mình gần gũi, Lục Sơ Vân có vẻ sẽ vô cùng dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444837/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.