Edit: Ochibi
“Thúc thúc, bên ngoài lạnh lắm. Ta ở đây sưởi ấm sưởi ấm.” Tư Đồ Dương quay đầu. Nhìn hắn, nàng cười ngọt ngào.
Tư Đồ Phong phát hiện, chỉ cần thấy gương mặt này, bất luận mặt trái cảm xúc gì của hắn đều sẽ biến mất! Hắn hoàn toàn chống cự không được ánh mắt hồn nhiên của nàng! Càng nhớ không nổi quyết định vừa muốn đánh nàng một trận.
“…… Ai bảo ngươi chạy ra?!” Trong phòng không phải ấm áp hơn sao?
Hắn tuyệt đối không phải quan tâm nàng! Chỉ bởi vì nàng phá hỏng chuyện tốt của mình nên mới tức giận như vậy!
“Do ta muốn gần thúc thúc hơn đó!” Nàng chớp mắt, nói rất nghiêm túc.
Tư Đồ Phong thở dài. Gần hắn hơn? Tiểu ác ma này lại muốn chơi hoa chiêu gì đây?
“Ngươi tốt nhất là cút xa ra, càng xa càng tốt!”
Tư Đồ Dương lui về phía sau một bước nhỏ, nhút nhát nói: “Thúc thúc, xa như vậy, đủ chưa?”
“…… Xa một chút nữa!” Không, hắn đang nói cái gì? Cút xa một chút là cái dạng ý tứ này sao?
“Giờ thì sao?” Tư Đồ Dương lại lui về phía sau một bước nhỏ. Nhìn nhìn phía sau, dường như vừa lòng khoảng cách hai người.
“…… Không đủ xa!”
“Nhưng mà, đằng sau có lửa.” Nàng hơi ủy khuất nói.
Tư Đồ Phong nhìn chằm chằm nàng, hung tợn nói: “Ngươi tốt nhất hiện tại cút trở về ngay cho ta. Nếu không……”
“Nếu không thì sao? Thúc thúc cũng sẽ đánh mông ta sao?”
“……” Cái trán Tư Đồ Phong lại nổi gân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444803/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.