Edit: Ochibi
“Điện hạ, bên kia hình như có người!” Một âm thanh truyền tới.
Tư Đồ Phong híp hai mắt, gỡ xuống cung tiễn từ sao lưng, đặt mũi tên lên. Hắn dùng sức lôi kéo.
Cung đã căng, tên đã trên dây. Mắt thấy sẽ lập tức thả ra.
“Mẫu thân……” Tư Đồ Dương đã tỉnh lại, nàng ngẩng đầu, mở to mắt mơ hồ nhìn khắp nơi.
Tư Đồ Phong tức khắc ngây ngẩn cả người.
Ngay cả hô hấp cũng đình trệ, không hề chớp mắt nhìn phía bên kia.
Thật là nàng sao? Nhưng vì sao, mười năm, nàng vẫn là bộ dáng khi mới gặp? Thậm chí, nhìn còn muốn nhỏ hơn so với khi ấy?
Nháy mắt, thân thể hắn đều run nhè nhẹ, nắm chặt nắm tay rồi lỏng rồi lại chặt, chặt rồi lại lỏng. Hắn sợ mình đang nằm mơ! Thế nhưng mơ thấy nàng tới bên người hắn!
Hốc mắt có cảm giác chua xót, hắn mở to hai mắt bình tĩnh nhìn. Tư Đồ Phong biết, chỉ cần nháy mắt, nước mắt sẽ rơi xuống!
Hắn quả thực không tin được, công chúa của hắn, thật sự tới sao? Tư Đồ Phong thấp thỏm bất an thu hồi cung tiễn, thả chậm bước chân đi qua.
Tư Đồ Dương duỗi nắm tay nhỏ, xoa hai mắt mơ hồ.
“Ngươi là ai?” Âm thanh nàng trẻ con vang lên, mang theo mê mang trong sáng.
Nhìn như vô hại, nhưng tay khác đã âm thầm lặng yên duỗi đến bên cạnh dao găm, tùy thời chuẩn bị đánh cuộc với hắn.
Tư Đồ Phong lúc này mới phát hiện, nàng không phải công chúa của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444797/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.