Edit: Ochibi
Tư Đồ Ngạn đè lại tay cô lộn xộn, nhìn động tác trẻ con của cô, sủng nịch nói: “Được rồi. Ta đã biết. Chẳng qua, Như Ý, nàng quá tùy hứng. Nơi này đâu phải là nơi để nàng tới?” Tư Đồ Ngạn trách cứ, lại vô cùng đau lòng cô.
“Điện hạ, Như Ý chỉ là quá lo lắng chàng.” Từ Như Ý ngoan ngoãn đáp lại.
Cô vẫn dựa trong lòng ngực ấm áp rộng lớn của hắn không nhúc nhích, thỏa mãn nhắm mắt, ngửi hơi thở ấm áp độc đáo đến từ hắn.
Ở chỗ này, Tư Đồ Ngạn mới là cảng chân chính của cô, là bến tàu cô có thể cập bờ. Chỉ khi người nam nhân này ở bên người, cô mới có thể cảm giác an tâm.
Nghe xong cô nói, Tư Đồ Ngạn cảm động không thôi, ôm cô càng chặt hơn: “Như Ý, ta cũng nhớ nàng…… Ở trong quân ngày ngày đêm đêm đều nhớ mong nàng……”
“Vâng, thiếp cũng thế.”
“Như Ý……”
“Ngạn, con của chúng ta chàng muốn đặt tên là gì?” Từ Như Ý mặc sức tưởng tượng.
Tư Đồ Ngạn nhìn con ngươi lóe sáng của cô. Đứa nhỏ này đến, làm hắn nhìn ra một mặt khác bất đồng của cô.
Bỏ qua đoan trang, cao quý, thanh nhã, hiền huệ, hiện tại Như Ý chân thật nghịch ngợm, làm người ta yêu muốn chết.
Tư Đồ Ngạn ôm cô, cúi đầu một chút chặn môi cô.
Môi hắn ấm áp bao trùm ngoài miệng mềm mại của cô, thơm ngọt mềm mại, làm người dư vị vô cùng.
Vốn dĩ chỉ định lướt qua sẽ ngừng, nề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444754/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.