Edit: Ochibi
Từ Như Ý đứng ở nơi đó, ánh mắt có chút phiêu xa.
Cô mới tắm xong đã đến đây ngay, tóc còn chưa buộc. Lúc này, trên trán tự nhiên rũ xuống tóc đẹp lung lay trong trong gió nhẹ, làm Tư Đồ Phong bên kia nhìn đến si mê.
Hắn nhịn không được tiến lên vài bước, đi đến bên cạnh cô.
“Công chúa……”
“Ngại quá, nhị điện hạ, ta phải đi về.” Từ Như Ý khách khí xa cách kéo ra khoảng cách với hắn.
Tư Đồ Phong siết chặt nắm tay, hắn miễn cưỡng cười cười: “Công chúa đang lo lắng cho Vương huynh?”
“Đó là hiển nhiên.”
Tư Đồ Phong nhìn cô dung nhan tuyệt thế, thần sắc thanh lãnh kia làm tim hắn đập thình thịch.
Chỉ cần giết ca ca, vị công chúa này sẽ thuộc về mình!
Ở chỗ này, nếu nam nhân tử vong, huynh đệ hắn có thể tiếp quản mọi thứ lúc hắn sinh thời. Bao gồm tài sản, thê nhi. Đến lúc đó, công chúa liền thuận lý thành chương là người của hắn!
Từ Như Ý dường như nhìn thấu tâm tư của hắn. Cô hơi mỉm cười, “Nếu điện hạ xảy ra chuyện……”
Tư Đồ Phong bị nụ cười của cô mê hoặc, si ngốc nhìn cô.
Từ Như Ý ánh mắt xa xưa, khóe môi mang theo cười nhạt, ôn thanh nói: “Nếu điện hạ xảy ra chuyện, ta liền đi cùng điện hạ.”
Nói xong, Từ Như Ý kiên quyết rời đi.
Lời nói cô là vân đạm phong khinh như vậy, lại làm Tư Đồ Phong chấn động thật sâu. Hắn hô hấp đình trệ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444727/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.