Edit: Ochibi
Từ Như Ý ngồi ở chủ vị, hờ hững nhìn nàng ta.
Thiến Nhi bị đẩy quỳ xuống, nàng ta căm giận bất bình: “Công chúa, công chúa muốn trị tội Thiến Nhi, liền sắp xếp tiết mục như vậy? Chẳng lẽ không sợ bị Tư Đồ vương tử biết sao?”
Mưu kế này quá rõ ràng. Nàng ta tin, Tư Đồ vương tử trải qua châm ngòi lúc trước, nhất định sẽ hoài nghi Từ Như Ý ở quan báo tư thù.
Huống chi, nàng ta hiện tại có Tư Đồ Phong chống lưng. Công chúa này, nhất định không dám xử nàng ta!
“Ừ…… Ngươi đã nói vậy.” Từ Như Ý cười, nhìn đến bộ dáng Thiến Nhi buông thả khẩu khí, tiếp tục nói, “Nhưng mà, đây không phải vấn đề ngươi nên lo lắng. Người đâu, đem Thiến Nhi đưa đến quân đội, đảm đương quân - kỹ* đi!”
(*Quân kỹ: kỹ nữ trong quân)
Bọn thị vệ một bên đồng thời nhẹ nhàng thở ra. Thật sự tốt quá, bọn họ thật đúng là sợ công chúa lại phát thiện tâm, lại tha thứ cho tiện nhân không biết xấu hổ này!
“Thiến Nhi không phục! Thiến Nhi oan uổng……” Nàng ta la to, ý đồ khiến cho những người khác chú ý.
Những thị vệ đó che miệng nàng ta, để nàng không có biện pháp kêu ra tiếng.
Thật mau, Thiến Nhi đã bị mang đi. Ngũ Dần chạy đến đây.
Hắn có chút nôn nóng: “Công chúa! Nghe nói Thiến Nhi bị công chúa gọi đến tới nơi này…… Hiện tại không rõ tung tích. Xin hỏi công chúa, nàng ấy đã đi đâu?”
Từ Như Ý nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444702/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.