Lưu thị vệ chỉ bị hạ mê dược bình thường, uống xong sẽ hôn mê bất tỉnh. Nhưng nếu ngủ cùng công chúa một đêm, quan hệ hai người khó mà giải thích rõ ràng. ( Ngũ Dần đã sớm tự mình uống thuốc giải, mới dám uống một bình.)
Đến lúc đó, vì che dấu sự gièm pha, chỉ có thể giết Lưu thị vệ để bình yên sự tình, cũng coi như là giải hận vì đoạt chức vụ của hắn. Mà trong sạch của công chúa khó giữ được, nàng lại ái mộ mình, cái này, Ngũ Dần cảm thấy, nếu hắn rộng lượng tỏ vẻ không ngại, công chúa nhất định lập tức nhào vào lồng ngực hắn.
Hắn làm bộ không phát sinh chuyện gì đi về lều trại của mình. Sau khi trở về lại không thấy bóng dáng Thiến Nhi đâu.
Hắn cũng không quản nàng ta, dù sao chỉ là muội muội, không phải thê tử chân chính.
Hắn chỉ chờ ngày hôm sau dọn lều, để mọi người biết giữa Lưu thị vệ và công chúa có gian - tình!
Hôm sau.
Trời còn chưa sáng, bên ngoài đã ồn ào.
Ngũ Dần tiến lại gần, biết rõ còn cố hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Những người khác vừa thấy hắn, liền có chút xấu hổ, “Ngũ thị vệ, ngươi, ngươi thật sự không biết?”
Ngũ Dần lắc đầu, làm bộ vẻ mặt mờ mịt: “Ta vì sao phải biết?”
Những người đó đều đỏ mặt không nói lời nào, Ngũ Dần biết kế sách của mình thành công, hắn vờ làm bộ dáng chấn động.
“Chẳng lẽ là công chúa……”
“Chuyện này liên quan gì đến công chúa?” Người nọ hoảng sợ nhìn chằm chằm hắn.
“Không phải công chúa? Vậy?” Ngũ Dần nghi hoặc. Đồng thời, trong lòng cũng có dự cảm không tốt.
“Là nha hoàn công chúa ban thưởng cho ngươi, đêm qua không biết liêm sỉ cùng nam nhân khác……”
“Cái, cái gì?” Ngũ Dần kinh hãi.
“Tự ngươi xem đi.”
Ngũ Dần chạy qua, nhìn thấy Thiến Nhi quỳ gối ở giữa.
Tóc nàng ta rối tung, quần áo bại lộ, và nàng ta đang nằm trên mặt đất khóc thút thít.
“Thiến Nhi!” Ngũ Dần chạy qua, “Sao lại thế này?”
“Muội không biết…… Ca, muội cũng không biết sao lại thế này nữa!” Thiến Nhi ôm hắn khóc rống.
Nàng ta đột nhiên bị người đánh bất tỉnh, sau khi tỉnh lại, đã phát hiện mình toàn thân trần trụi nằm bên cạnh một người nam nhân. Thật nhanh, liền có người vọt vào khống chế nàng ta.
Từ Như Ý ngồi ở chủ vị, lạnh giọng nói: “Thiến Nhi không giữ đạo phụ nữ, dâm - loạn quân trướng. Kéo ra ngoài dìm xuống ao đi.”
Ngũ Dần trong lòng chợt lạnh. Chẳng lẽ, là âm mưu của bọn họ bị phát hiện?
“Công chúa! Thỉnh công chúa tha Thiến Nhi một mạng!” Ngũ Dần quỳ xuống.
“Ngũ thị vệ thật rộng lượng, kiểu phụ nữ này còn giữ lại có ích gì?”
Những người khác không những không cảm thấy hắn vĩ đại, ngược lại còn âm thầm cười nhạo. Làm Ngũ Dần mất hết thể diện.
“Công chúa, Thiến Nhi tuy làm ra chuyện rất có lỗi với thuộc hạ, nhưng một ngày phu thê trăm ngày nghĩa. Công chúa, niệm tình chúng thần trung thành và tận tâm, tha nàng lần này đi ạ!”
“Trung thành và tận tâm?” Từ Như Ý mỉm cười lập lại bốn chữ này, khiến hai huynh muội kia nghe được run như cầy sấy. Theo sau cô nói, “Được rồi, bổn công chúa lần này tạm tha cho nàng ta. Nhưng Ngũ thị vệ cần phải giám sát chặt chẽ đó.”
Chuyện Thiến Nhi phạm phải tuy rằng khó có thể mở miệng, nhưng để đương sự Ngũ Dần không chú ý, cô khăng khăng muốn giết thì có vẻ tàn nhẫn không đủ rộng lượng.
Nhưng mà, cô tin sau việc này, bọn họ sẽ thu liễm đi?
Sau khi những người đó đi xuống, Từ Như Ý vào không gian.
Nơi này so với lần trước đến lại lớn một ít, khoảng chừng 30 mét vuông. Cô đợi nó lớn hơn chút nữa, sẽ đào một cái hồ nước, đến lúc đó có thể nuôi một ít sinh vật thủy sinh. Bởi vì cô chưa thử qua vật còn sống có sống được ở chỗ này không.
Một ít thảo dược trồng xuống lục tục có dấu hiệu nẩy mầm, còn cái khác vẫn không có động tĩnh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]