Edit: Ochibi
Từ Như Ý nở nụ cười, “Lâm đại ca, việc này sao có thể để huynh làm? Hơn nữa, ta lại không phải đại tiểu thư nũng nịu!”
Nói rồi, cô liền ghép bồn lại đây.
Lâm Dật Dương nghe vậy, càng thêm xúc động, khăng khăng nói: “Không có việc gì, ta sao lại không làm được?”
Hắn không buông tay, tay Từ Như Ý vốn dĩ chuẩn bị ghép bồn trực tiếp đặt ở trên tay hắn.
Lâm Dật Dương chỉ cảm thấy một bàn tay nhỏ mềm như bông ngăn chặn mình, xúc cảm ôn nhu kia lại như lửa cháy lên người.
Hắn mặt đỏ, tim tức khắc đập nhanh hơn.
Từ Như Ý nhanh chóng thu hồi tay, cô cúi đầu, “Thật xin lỗi. Lâm đại ca, huynh đặt nó trên mặt đất đi, để ta giặt.”
Lâm Dật Dương hồng hồng bên tai, không dám lại cùng cô tranh nhiều, thả bồn gỗ xuống dưới.
Từ Như Ý ngồi xổm xuống, nhặt xiêm y bên trong giặt từng cái.
Cô chôn đầu, giặt rất nghiêm túc, “Lâm đại ca, ta làm được mà. Huynh trở về đi.”
Bờ sông nhỏ thực u tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng nước chảy tinh tế.
Những tia sáng mặt trời len lỏi vào những tán cây cao lớn bên cạnh, lẳng lặng chiếu vào thân hình mảnh khảnh của Từ Như Ý. Đường cong thiếu nữ lả lướt, hoàn mỹ bày ra trong áo vải thô rộng thùng thình.
Cô ngồi xổm ở nơi đó, trong tay cầm gậy gộc gõ quần áo. Thường sẽ có vài sợi tóc nghịch ngợm rơi xuống, cô liền dùng tay đem chúng nó vén vào sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444612/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.