Edit: Ochibi
Từ Như Ý nhìn ông ta, “Nha, lần sau nhớ đánh bóng đôi mắt, đừng làm chúng tôi cho rằng ông là người mù.”
Cao Cương tức giận đến nỗi ngực phập phồng, nhưng không thể làm gì cô.
Ông ta cưỡng bách bản thân trấn định, hỏi: “Những bưu kiện đó đâu?”
“Chờ phó hiệu trưởng rút thông báo về, còn có vụ cảnh sát bên kia…… Chúng ta, lại bàn tiếp.”
Từ Như Ý vừa đi, Cao Cương liền quăng đổ nát tất cả đồ vật trong văn phòng có thể đập.
“Đáng giận, ta sẽ không bỏ qua cô!”
……
Tiêu gia cha mẹ trở về nhà, nhìn Tiêu Vũ Triết quả nhiên không đi học.
Cha Tiêu không thể tức giận hơn: “Tiêu Vũ Triết, con, con bản lĩnh lắm! Học được cách đánh nhau! Còn đánh bạn trọng thương!”
Mẹ Tiêu bảo vệ anh, “A Triết, con giải thích rõ ràng cho ba mẹ, rốt cuộc sao lại thế này hả?”
Bà vẫn là tin tưởng con trai nhà mình, không có khả năng phạm sai lầm lớn như vậy.
Tiêu Vũ Triết thấp đầu, không nói một lời.
Ha ha!
Bọn họ thà rằng tin tưởng người ngoài, cũng không tin con mình. Anh còn có thể nói cái gì?
“A Triết, con đến nói chuyện đi!” Mẹ Tiêu nóng nảy.
“Chú, dì. Con chào hai người!”
Từ Như Ý đã trở về, cô hơi cong vòng eo thở dốc. Trên mặt trắng nõn bởi vì vận động phiếm hồng nhuận, vừa thấy liền biết là vội vàng trở về.
Cô nhìn thiếu niên đứng giữa phòng khách, giống như phạm nhân đang bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444544/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.