Edit: Ochibi 
Trong khoảng thời gian Tiêu Vũ Triết xuất thần hồi ức, đã gần tới trường học. 
“Tớ muốn xuống xe.” Từ Như Ý ở phía sau nhắc nhở anh. 
Vì tránh phiền toái không cần thiết, khiến cho bạn học nghị luận, cô luôn xuống xe trước rồi đi bộ đến trường. 
Tiêu Vũ Triết dừng xe, Từ Như Ý liền nhảy xuống. 
“Gặp lại ở trường!” 
“Ừ.” 
Lúc anh đỗ xe đạp xong rồi trở lại phòng học, Từ Như Ý vẫn chưa đến. 
Tiêu Vũ Triết mở cặp, chuẩn bị lấy sách ra. 
Lúc này, lại phát hiện bên trên cùng, là một hộp giữ đồ tươi được đóng kín. 
Tiêu Vũ Triết mở ra. Bên trong là nho được rửa sạch sẽ, trái thơm đã được gọt, măng cụt được bẻ hoàn chỉnh. 
Một cổ ấm áp nhàn nhạt nảy lên trái tim. 
Trên đời này, trừ cô ra, còn ai sẽ đối với mình quan tâm như thế? 
Tiêu Vũ Triết đem tầm mắt chuyển qua chỗ ngồi trống trơn bên kia. 
Cô còn chưa có tới. 
Không biết vì sao, anh thế nhưng trong lòng cảm giác có chút mất mát. 
“A? Cái gì trông ngon vậy? Tớ nhìn xem.” Giọng Trần Hạo Nhiên vang lên, muốn lấy cái hộp trong tay anh. 
Tiêu Vũ Triết nhanh chóng cất đi, biểu tình đạm mạc, “Không có gì.” 
Nếu là trước kia, Trần Hạo Nhiên muốn, anh đều cho vô điều kiện. Nhưng hiện tại, đây là Như Ý đặc biệt vì anh mà chuẩn bị, sao có thể đưa cho người khác chứ? 
Trần Hạo Nhiên có chút tò mò, “Là bảo bối gì? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444521/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.