Edit: Ochibi 
Sét đánh đối với cô mà nói, hoàn toàn chẳng đáng sợ. Nhưng đối với nguyên chủ là công chúa nũng nịu này, liền khiến cô sợ hãi theo. Cho nên Từ Như Ý cũng không hẳn là giả vở. 
Tiêu Vũ Triết nhìn cô gái trước mặt. 
Sợi tóc rối tung của cô hơi hỗn độn, hai chân nhỏ song song bên nhau, thon tiểu xảo, trơn bóng như ngọc, giày cô cũng không kịp mang vào. 
Cô chắc là vội vàng chạy tới? Nhất định là cô sợ mình tức giận, nên mới tìm lý do qua loa lấy lệ. 
Ngẫm lại thái độ của mình trước kia, nên mới làm cho cô thật cẩn thận như vậy. Tiêu Vũ Triết đột nhiên có chút hối hận, vì sao phải ác liệt đối với một thiên sứ thế này. 
Phải, chính là thiên sứ. 
Cô gái này có được 1/4 huyết thống quý tộc của một đất nước nào đó, ngoài thích anh, dây dưa nhiều với anh bên ngoài, thì rất đáng yêu, thuần khiết, thiện lương giống với thiên sứ. 
Vì sao trước kia anh lại đối xử với cô như thế? 
“Thật xin lỗi, tớ trở về ngay đây!” Từ Như Ý hướng anh hơi khom lưng, xoay người chạy về phòng mình. 
Tiêu Vũ Triết muốn nói, lại không thể nói được cái gì. 
Trở lại giường, anh khép mắt, lại không có cách chìm vào giấc ngủ. 
Nghe bên ngoài có đại tác phẩm tiếng sấm, từng đợt từng đợt đánh xuống, Tiêu Vũ Triết nhịn không được đứng lên. 
Anh ra khỏi phòng, nhìn đến cô gái cuộn tròn ở cửa. 
Cô ôm con búp bê 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444517/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.