Edit: Ochibi 
Nhìn bé trai xinh đẹp kia, mẹ Tằng càng giận sôi máu. 
"Lão bà bà, phiền bà một chút." Tống Nghị Vĩ không ấn tượng với bà ta nhiều, nên cũng không nhận ra, lễ phép nói. 
"Lão bà bà? Tôi nơi nào già rồi?" mẹ Tằng giận dữ. 
"Bà nơi nào cũng già." đứa bé trong lòng ngực Tống Nghị Vĩ đột nhiên lên tiếng. 
Cậu bé mới bốn tuổi, vậy nhưng có thể phân biệt người tốt và xấu từ thần thái, biểu tình. Người này, rõ ràng không có ý tốt. 
Từ Như Ý nhịn không được nở nụ cười. 
Mẹ Tằng đối với Từ Như Ý giương nanh múa vuốt: "Cô không biết xấu hổ......" 
"Không được khi dễ mommy của tôi!" Cậu bé từ trên người ba ba nhảy xuống, vẻ mặt cảnh giác che chắn trước mặt cha mẹ. 
"Đứa nhóc không lễ phép này từ chỗ nào tới......" 
"Bà mới là không lễ phép!" Cậu bé không nghĩ tố chất bà thấp hèn thế, tức giận nói. 
"Tuổi nhỏ đã biết tranh luận, lớn lên nhất định không phải thứ tốt đẹp!" mẹ Tằng thở phì nói. 
"Câm miệng! Bà lớn tuổi cũng không phải thứ tốt gì!" Tống Nghị Vĩ tức giận. Đây là con anh cùng Như Ý sinh ra, làm sao để bà già này càn rỡ? 
"Hừ, giáo huấn tôi? Tôi chính là mẹ chồng trước kia của cô ta!" Mẹ Tằng chống nạnh nói. 
Tống Nghị Vĩ lập tức nổi giận, "Thì ra là lão yêu bà! Lúc trước dung túng con trai chân trong chân ngoài, hại Như Ý đau khổ, tôi còn chưa tìm bà tính sổ đâu!" 
Tiểu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444490/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.