Chương trước
Chương sau
Edit: Ochibi

Cô xinh đẹp như cũ, đủ để loá mắt người khác.

Chỉ một chiếc váy dài màu trắng thuần ở trong gió nhẹ lay động, làm cô có vẻ linh khí mười phần.

Tóc Như Ý so lúc trước dài hơn, tùy ý rối tung ở hai vai đơn bạc gầy mảnh mai của cô.

Cô thật hoàn hảo. Tằng Vân Lượng có thể tưởng tượng mái tóc dài lạnh lẽo nhu thuận mượt mà ở đầu ngón tay.

Hắn từng dễ như trở bàn tay. Hiện tại, lại không cách nào chạm tới……

Lấy ra ảnh chụp trong phong thư, Tằng Vân Lượng liều mạng múa may trong tay, hy vọng Như Ý có thể vì tình xưa tha thứ cho hắn một lần.

“Như Ý, Như Ý!” Hắn nôn nóng kêu, thấy cô biến mất trong tầm mắt, Tằng Vân Lượng mới tỉnh ngộ.

Nếu lúc trước kia không bị Mã Oánh thu hút, nếu sớm một chút nhìn thấy Như Ý tốt thế nào, nếu hắn không quên lời thề của hai người……

Đáng tiếc, nhân sinh không có chữ nếu.

“Như Ý, thật xin lỗi……”

Từ Như Ý không tiếp tục ngốc ở lại, cô lười phối hợp cùng hắn diễn khổ tình. Tâm tình cực tốt ra khỏi cửa lớn toà án.

【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +10, hiện tại là 100, độ hảo cảm đối với Mã Oánh -20, hiện tại là 0, chúc mừng nhiệm vụ hoàn thành! Mở ra nhiệm vụ chi nhánh: Đạt được tình yêu của nam phụ Tống Nghị Vĩ ( tiến độ hiện tại là 60%). 】

“Hả, vì sao ta còn phải tiếp tục công lược chứ?” Từ Như Ý không nói nên lời.

“Ký chủ, như vậy rất tàn nhẫn với cô mà. Nam chủ ngồi tù rồi, cô có quay đầu lại cũng không thể chờ hắn nhiều năm đâu!” Hệ thống vô tội nói.

“Nói vậy cũng đúng.” Từ Như Ý gật đầu.

Quan trọng nhất chính là ——

Xin lỗi nha, cô không rộng lượng như vậy. Cho dù Tằng Vân Lượng thay đổi, cô cũng sẽ không tha thứ, càng không thể có chuyện cô chờ hắn.

Lúc này. Tống Nghị Vĩ đã đi tới.

“Như Ý, cô vẫn ổn chứ?” Biết sự việc nhà cô, người nam nhân này rất lo lắng.

Cô giống như gầy đi một ít, cằm vốn dĩ còn có chút mượt mà giờ trở nên thon nhỏ hơn, khiến người ta phải đau lòng.

“Rất ổn.” Từ Như Ý nhẹ nhàng đáp. Nam nhân kia làm sao đáng để cô phải thương tâm.

Một trận gió thổi tới, mặt cảm giác ngứa.

Tống Nghị Vĩ nhìn chằm chằm cô đến xuất thần. Lúc này anh không tự giác duỗi tay, đem tóc bị thổi loạn của cô tém ra sau tai.

Sau đó cảm thấy lỗ mãng, anh nhanh chóng giải thích: “Rất xin lỗi! Tôi không cố ý mạo phạm cô!”

“Không sao cả!” Từ Như Ý cười.

Nam nhân này trong công việc rất quyết đoán, thế nhưng trước mặt cô lại có vài phần thẹn thùng.

Tống Nghị Vĩ ngũ quan anh tuấn mang theo ngượng ngùng, có chút co quắp bất an. Bên chỗ tai, tóc ngắn nhỏ vụn căn bản không có cách che đi một mảng đỏ ửng khả nghi.

Đây là một người nam nhân trưởng thành và có mị lực, làn da màu tiểu mạch làm anh trông khỏe mạnh, như ánh mặt trời.

Ngày thường có thói quen làm theo ý mình, Tống Nghị Vĩ có một chút chủ nghĩa đại nam tử.

Nhưng mà anh là một người đàn ông biết suy nghĩ. Rất có trách nhiệm, nhất định sẽ không chân trong chân ngoài.

Tống Nghị Vĩ nhìn cô mỉm cười tươi đẹp, không nỡ dời mắt đi.

Anh nhớ tới mỗi ngày trước khi đi vào giấc ngủ, trong đầu không thể vứt bỏ hình ảnh cô.

Kỳ quái chính là, Từ Như Ý trong công việc, tính tình thanh lãnh, thường xuyên trưng khuôn mặt lạnh. Nhưng khuôn mặt cô trong tâm trí anh, lại tràn đầy tươi cười:

Mi mắt cô cong cong, mỉm cười. Môi đỏ đẹp kia nhẹ nhấp, làm tim người đập rạo rực, nhịn không được muốn âu yếm cô.

Vòng eo cô mảnh khảnh, thoạt nhìn bất lực như thế, làm người ta muốn che chở.

【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam phụ +5, độ hảo cảm đối với ký chủ hiện tại là 65. ( tiến độ hoàn thành 65%) 】

25/11/2019
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.