Edit: Ochibi 
“Đây là vợ anh đưa cho anh, hãy cứ xem đi!” Một cảnh ngục khác nói. 
Tưởng tượng đến cô gái ôn nhu xinh đẹp kia, bọn họ liền thay cô cảm thấy không đáng giá! 
Tằng Vân Lượng tiếp nhận. Phong thư bên trong chỉ có một ít ảnh chụp cũ, nhìn ra được bảo quản khá tốt. 
Đó là khi hắn với Như Ý mới quen đi ra ngoài chơi. 
Ngày đó cô trật chân, hắn chủ động cõng cô. 
Trên mặt thiếu nữ mới mười tám tuổi, quanh người tràn đầy hơi thở thanh xuân. 
Hắn thật cẩn thận, sợ làm ngã cô. Mà cô yên tĩnh ngả vào lưng hắn với vẻ mặt hạnh phúc. 
Cô thuần tịnh, ngây ngô. Như một đóa hoa hồng chưa nở hẳn, tươi đẹp không tục khí, tươi mát hào phóng không thôi. 
Từ ngày đó, hai người xác định quan hệ yêu đương. 
Tằng Vân Lượng nhớ tới: Chính mình cũng từng yêu sâu đậm cô gái ấy! Từ khi nào hắn đã đánh mất cô? 
Một trận đau nhức lan tràn dưới đáy lòng, Tằng Vân Lượng khóc rống thất thanh. 
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +10, độ hảo cảm hiện tại là 90, đối với Mã Oánh là 30, làm không tồi nha! 】 
Không lâu sau, mẹ Tằng nhận được tin vội vã chạy đến. Mắt bà ta choáng váng. 
Bà ta vẫn luôn kiêu ngạo về đứa con trai, khắp nơi khen ngợi hắn có nhiều tài năng, kiếm bao nhiêu là tiền. Cảm giác mình chính là phu nhân hào môn, cằm ngửa tuốt lên trời. 
Bà ta còn tưởng tượng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444473/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.