Edit:Ochibi 
Mã Oánh muốn phản bác. Nhưng cô ta sao địch nổi, một cái miệng nói sao bằng một đám người? 
Cô ta bụng đầy ủy khuất, vừa thẹn vừa hận. 
Tằng Vân Lượng nhân cơ hội nói: “Như Ý, chúng ta về nhà đi! Không cần ở cùng tiện nhân như thế, bằng không lại hạ thấp bản thân.” 
Từ Như Ý đẩy hắn ra, sử dụng Mã Oánh để nói, ý vị thâm trường: “Tôi sẽ không so đo với loại người tố chất thấp này. Hôm nay tôi tới, là để chỉnh đốn nhân viên trong công ty của mình.” 
Cô nhìn mấy nhân viên nói lời không hay về mình. 
Những người này, tốt xấu chẳng phân biệt, thị phi không rõ, đứng sai lập trường. Thực xin lỗi, cô đây không phải thánh mẫu rộng lượng. 
“Từ giờ trở đi, các cô không cần làm việc ở nơi này. Mặt khác, bởi vì chửi bới cấp trên, khấu trừ toàn bộ tiền lương tháng này.” 
“Cô, cô là ai chứ?” Nhân viên 1 bất mãn kêu lên. 
“Cô không có quyền khai trừ chúng tôi!” 2 lập tức phụ họa. 
“A, còn khấu trừ toàn bộ tiền lương của chúng ta cơ?” 3 cũng trào phúng. 
“Muốn biết tôi là ai?” Từ Như Ý liếc mắt ba người một cái, hỏi. 
Tằng Vân Lượng cũng tò mò, Như Ý có quyền lớn như vậy khi nào? Cô đúng là thăng chức, nhưng chỉ là từ thư ký hậu cần lên thư ký giám đốc của một công ty gia đình nhỏ mà thôi? 
“Ít dọa người lại đi, nghĩ chúng tôi sẽ sợ cô sao?” Ba người kia tự nhiên không tin. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444448/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.