Edit: Ochibi
Mã Oánh hắn chuẩn bị vứt bỏ, bỗng đem đến cho hắn một đứa con. Cô ta trẻ tuổi đầy sức sống, luôn có thể làm hắn tràn ngập kích tình.
“Lão công ~ anh muốn đặt tên gì cho con?” Mã Oánh lắc lắc cánh tay hắn hỏi.
Tằng Vân Lượng cảm thấy phiền, trả lời cho có lệ, “Đặt tên là đại sự, không thể quyết định qua loa!”
Không được, đứa con hắn quyết không thể từ bỏ, nó là huyết mạch của hắn. Nhưng còn cô gái trong nhà thì sao?
Cô hôm nay mặc quần áo ra sao? Đổi kiểu tóc thế nào? Giày đế bằng hay vẫn là cao gót?
Tằng Vân Lượng bất tri bất giác, trong đầu hiện ra hình ảnh Từ Như Ý ——
Từ ngày đó, cô dường như mỗi ngày đều đổi một bộ quần áo mới, kiểu tóc và trang điểm cũng sẽ theo biến hoá của phục sức mà thay đổi.
Mỗi ngày, là một hình tượng hoàn toàn mới, khuôn mặt tinh xảo, dáng người quyến rũ, làm người khác loá mắt.
Rất nhiều lần, hắn ngủ ở nơi này, tâm trí lại bay về. Muốn xem cô sẽ cho hắn loại ngạc nhiên gì……
Sáng sớm hôm sau, Tằng Vân Lượng chuẩn bị rời đi.
Mã Oánh kéo hắn lại, từ sau lưng ôm lấy eo hắn. Thấp giọng khóc thút thít, “Lão công. Cho em và con một cái danh phận đi……”
Tằng Vân Lượng ngẩn người.
Nếu là trước kia, hắn sẽ cảm thấy mình làm Mã Oánh chịu ủy khuất. Cô gái mới tuổi đôi mươi, không danh không phận theo hắn đã hơn một năm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/2444435/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.