Chương trước
Chương sau
Edit: Ochibi
Ngón tay Tô Vân Hải gõ nhẹ mặt bàn, hắn lạnh nhạt, kiên quyết: "Quy tắc chính là như vậy."
Từ trước đến giờ hắn cường ngạnh ngang ngược, bá đạo không ai bì nổi.
Liễu Lan Nhân yên lặng không nói.
Tô Vân Hải nhìn cô chằm chằm, "Cô suy nghĩ cẩn thận chưa?"
"Vâng......"
"Vậy tốt, bây giờ cô phải hầu hạ tôi."
Thời điểm Liễu Lan Nhân nghe những lời này, cô sửng sốt vài giây. Tiếp đó, ngực phập phồng, ngón tay khẩn trương bất an duỗi đến cởi cúc áo đầu tiên.
"Được...... Tôi cho anh......" Cô nói được chậm rãi, nước mắt trào mãnh liệt.
Da thịt tuyết trắng của cô lộ ra, nhưng Tô Vân Hải một chút tâm tư cũng không có.
Không sai, tình yêu như vậy cũng không phải thứ hắn muốn.
Hắn đường đường là đại thiếu gia tài sản hàng tỷ, tập đoàn tài chính Tô thị tương lai sẽ do hắn tiếp quản. Nữ nhân muốn trèo lên giường hắn nhiều không đếm xuể, bọn họ nghĩ rằng được hắn coi trọng là một loại vinh hạnh.
Cô gái này rõ ràng vì ích lợi của bản thân, chủ động tìm **** tới, nhưng vẻ mặt lại trông như bị vũ nhục.
So sánh với cô gái kia, đã từng dám yêu dám hận, đơn thuần, không có mục đích khác, vì yêu mà Từ Như Ý đem thân thể trao cho hắn, ngược lại đáng yêu hơn nhiều......
Ồ, không đúng. Hắn không phải chán ghét cô ấy sao? Tại sao lại cảm thấy cô đáng yêu?
Nhất định là bị tên gia hoả Bạch Diệc Khả kia ảnh hưởng rồi, là tên đó nói cô ấy đáng yêu!
Tô Vân Hải đứng dậy, chớp một cái đã bắt được bàn tay Liễu Lan Nhân đang run run cởi cúc áo.
Hắn từng bước tới gần, ánh mắt âm trầm lạnh nhạt, "Tôi không thích miễn cưỡng con gái, càng chán ghét phụ nữ trên giường như đã chết. Nếu thấy vẫn chưa chuẩn bị tốt, thì đợi đến khi sẵng sàng rồi hãy đến!"
Nói xong hắn ném ta Liễu Lan Nhân ra, bước ra khỏi cửa.
Liễu Lan Nhân ngây ngẩn cả người.
Tô Vân Hải muốn ép buộc cô, cô sợ, cô muốn tránh.
Nhưng hiện tại thái độ của hắn hình như đã thay đổi, đối với cô cũng không hề nóng bỏng. Vì sao cô lại khó chịu như vậy? Cô đã rất vất vả mới hạ được quyết tâm tới tìm hắn!
"Tô thiếu gia!" Liễu Lan Nhân đuổi theo. Cô nhất định phải cứu được ba!
Tô Vân Hải dừng lại, nhưng không xoay người.
Hắn mang chiếc áo khoác vừa cởi lên vai, cũng không quay đầu lại nói: "Yên tâm, tôi sẽ gửi một khoảng tiền lớn vào tài khoản bệnh viện, sẽ đủ tiền viện phí cho ba cô."
"A?" Liễu Lan Nhân chưa lấy lại tinh thần, nam nhân phía trước đã đi mất
"Tôi sẽ tìm cách trả lại cho anh!" Cô hét lớn.
Nếu Tô Vân Hải không muốn thân thể của cô thì cô cần tìm cách trả tiền. Liễu Lan Nhân cũng không nghĩ mình muốn nợ hắn nhiều quá, như vậy sẽ càng ngày càng khó giải thích rõ ràng.
Cô chuẩn bị xuống thang máy, thì thấy Từ Như Ý đang đứng sát tường.
Từ Như Ý tâm trạng tốt nghe hệ thống nhắc nhở, mũi chân chỉa xuống đất nhàn nhã đánh nhịp.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +5, độ hảo cảm đối với ký chủ hiện tại là 85, đối với Liễu Lan Nhân là 50. Làm không tồi nga! 】
Liễu Lan Nhân thấy cô, thì lập tức bật đề phòng, "Từ Như Ý, cô, cô ở nơi này làm cái gì?"
"Nói đùa à, cô có thể tới tại sao tôi lại không chứ?" Từ Như Ý nhìn cô ta, thản nhiên, "Đúng rồi, cô định làm thế nào đêt trả lại số tiền kia?"
"Tôi......" Liễu Lan Nhân căn bản không biết, bằng không cô cũng không muốn leo lên bổn thị lớn nhất, bán thân cho Tô Vân Hải quyền quý.
Từ Như Ý hỏi, cô không biết phải trả lời thế nào
"Tôi giới thiệu cho cô một công việc thì sao? Thù lao cũng không thấp." Từ Như Ý nghĩ rồi nói.
Liễu Lan Nhân nháy mắt tức giận. Như bị khuất nhục lớn, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, "Tôi sẽ không đi làm những công việc mà cô nói đâu!"
31/10/2019
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.