Edit: Ochibi
Tô Vân Hải nháy mắt đựng đầy tức giận!
Lần đầu tiên, có người dám dùng ngữ khí cùng thái độ như vậy nói chuyện với hắn!
Nữ nhân đối với hắn, trước giờ chỉ vẫy tay sẽ tự động tới, phất tay sẽ biết điều mà đi, không có ai hắn để vào mắt. Vì cái gì, cô cố tình trào phúng, khinh thường làm hắn tức giận như thế!
Tô Vân Hải đánh giá cô.
Cô gái này, không phải yêu hắn đến nỗi không thể kềm chế sao? Vì sao có cảm giác trong một đêm, lại biến đổi thành người khác rồi? Cô muốn chơi hoa chiêu ư? Lùi xuống để tiến lên?
"Từ Như Ý, tôi khuyên cô không cần dùng thủ đoạn quá mức, nếu không tác dụng sẽ hoàn toàn ngược lại!"
"Bổn tiểu thư còn khinh thường việc dùng thủ đoạn với anh."
"Cô cho rằng tình cảnh hiện tại của cô rất tốt sao?" Tô Vân Hải cười lạnh.
"Không có chỗ nào tốt. Nhưng tôi lấy lòng anh thì lập tức có thể thay đổi hiện trạng chăng?" Từ Như Ý không hề nhút nhát nhìn thẳng hắn.
"Tôi trước giờ nhìn không ra, lá gan cô không nhỏ."
"Nhận được khích lệ, quả thật vinh hạnh." Từ Như Ý cố ý nở một nụ cười xinh đẹp.
Cô nói mây gió điềm nhiên, làm Tô Vân Hải buồn bực không thôi.
Chưa từng có người dám ở trước mặt hắn làm càn thế này! Lý do gì, cô gái này không sợ hắn? Không lo lắng sẽ thật sự chọc giận hắn sao?
"Từ Như Ý, cô cho rằng tôi không dám động đến cô ư?"
Từ Như Ý không sao cả cười, "Xin lỗi, tôi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/152527/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.