Editor: Trầm Âm
“À, cậu hỏi tôi đến trường cậu có phải để cảm thụ trường học mà Tiêu ca ca đã từng học một chút hay không ư? Đương nhiên không phải, tôi đến trường học là để bán nghệ. Cậu đã quên rồi sao, mỗi ngày tôi đều phải bán nghệ kiếm tiền!”
“Vì sao ánh mắt của cậu lại kỳ quái như vậy? Chẳng lẽ cậu cảm thấy tôi không thể kiếm tiền?”
“À, không phải do tôi muốn thử nghiệm sinh hoạt, mà tôi thật sự phải kiếm tiền, một chút cũng không lừa cậu!”
“Cha mẹ tôi cũng không cung cấp viện trợ kinh tế cho tôi. Thật ra, bọn họ cũng không có tiền. Tất cả tiền của nhà tôi đều bị người ta lừa hết. Người này Tiêu ca ca cũng quen, là người lúc trước anh ấy giới thiệu cho tôi.”
“Tiêu ca ca, sao anh không nói câu nào vậy. Lúc trước là anh giới thiệu Hữu Tỉ cho tôi. Mọi người đều khen ngợi tôi cùng Hữu Tỉ là trai tài gái sắc, môn đăng hộ đối. Tôi còn chưa cảm tạ anh đâu!”
Vị hội trưởng hội học sinh này bị Minh Ca nói chuyện vòng vòng muốn hôn mê. Cậu ta suy nghĩ hơn nửa ngày, đột nhiên mới phản ứng được Minh Ca nói cái gì, vẻ mặt kinh ngạc, quay đầu nhìn về phía Nghiêm Tiêu.
Ánh mắt Nghiêm Tiêu vẫn luôn ở trên người Minh Ca. Hắn mỉm cười nhìn Minh Ca đang vân đạm phong khinh nói ra những lời này. Hắn muốn nâng tay đỡ mắt kính, nhưng ở dưới góc bàn không ai nhìn thấy, bàn tay hắn lại vo khăn bàn lại thành một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-phao-hoi-nu-phu-quyen-1/4001777/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.